“Tổ điều tra sự cố đặc biệt à? Đừng có nói đùa nữa, mày cho rằng bọn họ không biết rằng ở đây có trường đấu thú hả, tao đã nói với mày rồi, nơi này là do Sở Vĩnh Du mở, ở tỉnh Hương người ta chính là nhân vật một tay che trời, đội điều tra sự cố đặc biệt có thể xử lý được à?”
Nói xong, người trẻ tuổi khoác tay.
“Đưa đi cho tao, làm mồi cho mấy con động vật biến dị.”
Hai tên thủ vệ cười gằn đi đến gần Sở Vĩnh Du, nắm chặt quả đấm, bọn họ đã cho ăn không chỉ lần một lần hai, mỗi lần bị ném vào trong nơi nhốt động vật biến dị, những người đó gần như sẽ bị xé nát trong tích tắc. Về mặt thị giác, nó kích thích đến cỡ nào.
Mà Sở Vĩnh Du chỉ lắc người một cái, một lượng khí kình khuếch tán lan tràn trực tiếp đánh hai tên thủ vệ bay ra ngoài đâm vào tường, rồi sau đó không có hành động gì tiếp.
“Ồ, xem ra cũng có tài năng đó chứ, năm đóa hoa vàng, giao cho các người vậy.”
Người trẻ tuổi vẫn không hề e ngại chút nào, lui về phía sau mấy bước, đường như là định ung dung xem kịch vui.
Mà xuất hiện trước mặt anh lại là năm cô gái trẻ tuổi ăn mặc gợi cảm vừa mới hầu hạ người trẻ tuổi đó.
“Tao đã bỏ một cái giá rất lớn mới có thể mời năm đóa hoa vàng đến đây, đây là Tiên Thiên võ giả thuần túy. Thằng nhóc kia, bây giờ mày đã hối hận vì đã đến tìm ông đây chưa?”
Người được gọi là năm đóa hoa vàng cũng bật cười ha hả.
“Anh đẹp trai, anh nhẫn tâm đánh nhau với năm cô gái yếu đuối bọn tôi à?”
“Sao không ngồi xuống, chúng tôi uống với anh vài ly?”
“Ây dô, còn trẻ như vậy thế mà lại có thực lực như thế, chị đây không đành lòng giết anh.”
Mày kiếm nhăn lại, bàn tay toàn là lời nói của năm người phụ nữ này, đôi môi Sở Vĩnh Du khẽ nhếch.
“Ồn ào!”
Âm thanh không lớn, nhưng mà lại đánh thẳng vào trong đầu của năm đóa hoa vàng.
Phốc phốc phốc!
Không hẹn mà cùng một lúc, năm người đều phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Đến lúc này, bọn họ đâu còn ánh mắt trêu đùa như lúc nãy, chỉ còn lại chấn động và sợ hãi.
“Ông chủ, tôi… chúng tôi không phải là đối thủ của cậu ta, cậu ta quá mạnh.”
Lúc này, ánh mắt người trẻ tuổi cuối cùng đã thay đổi, nhìn Sở Vĩnh Du, trầm giọng nói.
“Này người bạn, dĩ hòa vi quý, bây giờ có thể đi được rồi, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm. Nếu không, cậu thật sự dự định đối đầu với Sở Vĩnh Du à? Một khi xuất hiện, cậu căn bản sẽ phải thê thảm.”
Thấy Sở Vĩnh Du không nói gì mà trực tiếp đi đến gần anh ta, rốt cuộc người trẻ tuổi cũng đã hoảng hồn, vội vàng lấy điện thoại di động ra.
“Được lắm, bây giờ tôi gọi điện thoại cho Sở Vĩnh Du, cậu tự mình nói với anh ta đi.”
Nhìn thấy người trẻ tuổi thật sự bấm một dãy số, trong mắt Sở Vĩnh Du xuất hiện một tia kỳ lạ, nhìn như là sự thật, đúng là không giống như giả.
“Anh Sở, bên trường đấu thú có chút phiền toái, có một cao thủ đến đây gây chuyện, bên em không gánh được… được, anh ta đang đứng trước mặt em… vâng.”
Nói xong, anh ta nhìn Sở Vĩnh Du rồi nói.
“Nghe đi.”
Bản thân Sở Vĩnh Du không biết mình phải hình dung tâm trạng hiện tại như thế nào, tay phải vươn ra nhận lấy điện thoại đặt ở bên tai.
“Tôi là Sở Vĩnh Du, anh là ai?”