“Đại nhân vừa mới đến cảnh giới Hóa Long, rõ ràng lại muốn đột phá, khó trách đại đương gia muốn nhận làm chủ nhân.”
“Phí lời, hơn nữa chúng ta đều là người cũ của Tạc Thiên Bang, bang chủ chính là vẫn luôn đợi chủ nhân này xuất hiện.”
“Tất cả câm miệng, làm tốt chuyện của mình, đại nhân đột phá, tuyệt không thể bị bất kỳ cái gì quấy rầy.”
Những người trong Tạc Thiên Bang đều tự tụm lại thành nhóm nó những cảm tưởng của mình, cũng là lòng tràn đầy mong chờ Sở Vĩnh Du có thể thuận lợi đột phá.
Lúc này, Phồn Hoa xuất hiện.
“Tôi có việc phải đi ra ngoài một chuyến, bên cạnh nhà xưởng số 1 có mấy phó bang chủ đang trông coi, mấy người cũng thành thật một chút.”
Nói xong câu đó, Phồn Hoa ra ngoài, thậm chí một số người có ý, còn lén lút ở chỗ không có ai cầm ống nhòm quan sát, xác nhận Phồn Hoa thật sự đã lái xe đi, lập tức, tâm tư nhỏ nào đó hoàn toàn tỉnh lại.
Tạc Thiên Bang có ba vị phó bang chủ, đều là thực lực Lục Bộ Võ Vương, cho dù ở chín gia tộc lớn ở lãnh thổ Cửu Long, cũng có thể trở thành trưởng lão khác họ, đủ đến thấy thực lực chào mời nhân tài của Phồn Hoa.
Ba vị Phó bang chủ lúc này, phân biệt đứng ở ba phía Đông Nam, Tây Bắc, Đông Bắc của nhà xưởng số một, ánh mắt sắc bén, quan sát tứ phương.
Gần như là sau khi Phồn Hoa đi khỏi tầm hai mươi phút, đột nhiên hướng Tây Nam vang lên hai tiếng nổ lớn, đó là ánh sáng của hai quả lựu đạn không biết ai ném ra.
Hai tiếng nổ vang này, làm toàn bộ người của Tạc Thiên Bang đều sợ ngây người.
Sao có thể? Trong nội bộ Tạc Thiên Bang, thế mà thật sự có phản đồ, muốn thừa dịp mấu chốt này, giết chết chủ nhân mới Sở Vĩnh Du.
“Hừ! Quả nhiên có người ngồi không yên, bang chủ phán đoán một chút cũng không sai.”
Phó bang chủ bảo vệ góc Đông Nam hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng di chuyển sang bên đó, dù sao ông ta cũng là Lục Bộ Võ Vương, đã xác định người vừa ném lựu đạn vừa rồi.
“Bên này giao cho tôi, mấy người không cần phải xen vào!”
Đuổi theo qua đó, đột nhiên, góc Đông Nam mà ông ta bảo vệ, lại vang lên mấy tiếng nổ, chỗ đó rõ ràng cũng bị lựu đạn công kích.
“Đáng chết, phản đồ không chỉ có một hai người.”
Phó bang chủ hướng Đông Bắc thầm mắng một tiếng, sắc mặt cực kỳ khó coi, đây chính là nhiệm vụ Bang chủ nhắn nhủ, hơn nữa vẫn là chủ nhân đang đột phá, tuyệt đối không thể có một chút sơ xuất nào.
Đúng lúc này, phó bang chủ bảo vệ góc Tây Bắc cuối cùng, là một người đàn ông dáng lùn lùn, trong mắt lập lóe tia sáng, đột nhiên di động về phía cửa nhà xưởng.
“Phó bang chủ Lý! Ông muốn làm gì?”
Đứng xa quan sát bên này, bang chúng vì mệnh lệnh của Phồn Hoa không dám có động tác, đều nhìn thấy màn này, lúc này có người hét to lên.
Hai vị bang chủ bên kia vừa mới bắn chết mấy tên phản đồ ném lựu đạn, sắc mặt đại biến, đều nhảy dựng lên, nhìn thấy phó bang chủ Lý đã sắp đến cửa nhà xưởng.
“Đáng chết!”
“Lý Quả!”