Một giây sau, tất cả mọi người há to miệng, quả thật không tin được những gì nhìn thấy.
Chỉ thấy Sở Vĩnh Du nhảy qua, cả người lẫn xe đều bị nâng lên, sau khi nhảy vọt qua thôn dân và xe của mình, chậm rãi đặt xe xuống.
Đừng nói những thôn dân kia, cho dù Lục Côn và Báo Đốm đều trực tiếp trợn tròn mắt.
“Mấy người có thể tiếp tục nằm, nhưng sẽ không còn bất kỳ ảnh hưởng gì nữa.”
Cho đến khi Sở Vĩnh Du lần nữa nói ra, đại não của những người này mới bắt đầu phản ứng lại, thậm chí có người khoa trương không ngừng dụi mắt.
Một màn vừa nhìn thấy thật sự quá sức tưởng tượng, đây là một chiếc xe tải nặng hơn mười tấn đó, thế mà…thế mà lại bị nâng lên như vậy? Đầu xe không gãy sao?
Nếu như Sở Vĩnh Du biết có người trong đầu nghĩ vấn đề này, có lẽ cũng sẽ có chút dở khóc dở cười.
“Cái đó…tiền…tiền chúng tôi từ bỏ.”
Người đàn ông trung niên thật sự bị giật mình, cái này đã vượt quá nhận biết, để lại một câu nói rồi vội vàng chạy, những thôn dân thấy thế cũng đâu còn dám ở lại, đều lập tức chạy đi không còn bóng dáng.
“Anh Sở, như vậy được không?”
Đôi mi thanh tú của Phồn Hoa nhíu lại, thể hiện sức mạnh trước mặt dân chúng như vậy, mặc dù vừa rồi vì rung động nên không ai lấy điện thoại ra ghi hình chụp ảnh, nhưng một truyền mười mười truyền trăm, cũng sẽ tạo thành khủng hoảng.
“Không sao, tôi biết mình đang làm gì.”
Sáng sớm hôm sau, ông cụ Tần gọi điện thoại cho anh, bảo anh nhanh chóng đến Vân Kinh một chuyến, trong điện thoại, nói đến một quan niệm hoàn toàn mới chuẩn bị tuyên bố trong nước, đó là toàn dân tập võ.
Sở Vĩnh Du mặc dù nghĩ mãi không ra, nhưng mà ít nhiều gì cũng biết cuộc sống xưa nay, dường như sắp bị đánh vỡ.
Nhoáng một cái đã qua hai ngày, Sở Vĩnh Du đều ở bên cạnh vợ con, bởi vì Đồng Ý Yên biết Sở Vĩnh Du sắp phải đến Vân Kinh một chuyến, cho nên tạm thời không đến công ty.
“Bà xã, anh đi đây, phía bên công ty, em cũng đừng bỏ nhiều tinh lực quá, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ của em, là theo chân Tiên Khách Nam Thai học võ cho tốt.”
Hôm đó, ở cửa nhà, Đồng Ý Yên nhìn thấy Sở Vĩnh Du trịnh trọng dặn dò như vậy, vội vàng gật đầu.
“Ừm, em biết rồi, anh đi đường cẩn thận.”
Đến cửa khu nhà, Phồn Hoa và Ngô Siêu đã đang đợi, lên xe, lập tức đi về phía sân bây, mục đích đương nhiên là tổng bộ liên minh dị năng.
Bây giờ gia tộc Quang Thứ lại lần nữa xảy ra vấn đề, Sở Vĩnh Du cũng không còn trông cậy vào được, cũng may là Mặc Lục ở trong nhà, mới là an ủi lớn nhất, nhưng dù sao Mặc Lục cũng chỉ có một con, có đôi khi không thể phân thân được, cho nên nhanh chóng tăng công tích lên, Lương Nhân Cốc đã là thế phải làm.
Liên minh dị năng, Sở Vĩnh Du cũng không để trong lòng, hẳn là chuyện nước chảy thành sông, chính thức làm anh để ý, là hành trình đến tổng bộ Yêu tà sau đó, lời hứa đã từng chỉ trời mà lập cũng nên thực hiện rồi.