Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần - Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 693


“Tôi nói đúng không? Sở Vĩnh Du.”


Ánh mắt của ông lão nheo lại, Sở Vĩnh Du vẫn ngồi ở trên ghế.


“Ma Tôn, tàn sát cả nhà nhà họ Tân, điều ông làm có hơi quá rồi.”


Ma Tôn sao? Quả nhiên!


Hai mắt Vạn Tâm hơi đanh lại, đều nói Ma Tôn biến hóa nhiều, căn bản không có ai biết diện mạo thật của ông ta, thậm chí tam thánh và tam tôn còn lại trong tam thánh tứ tôn cũng chưa từng thấy.


“Quá sao? Đương nhiên không quá, ai kêu cậu ở Long Chi Động mãi không ra, đúng chứ? Ngày tôi đã ước định không giết được cậu, vậy tôi không được vì sự nuốt lời của mình mà tìm cách bù đắp một chút hay sao?”


Gần như vào lúc Ma Tôn vừa nói xong, đại đao của Vạn Tâm vung qua, chỉ nghe thấy một tiếng bụp, mặt đất vậy mà bị đao mang chém ra một vết lõm dài gần mười mấy mét, trông rất khủng bố.


“Ma Tôn! Ông tùy ý giết người, làm tổn hại người vô tội, hôm nay Vạn Tâm tôi phải thay mặt quốc gia trừng phạt ông, có thể chết ở dưới đao của tôi, là vinh hạnh của ông.”


Vạn Tâm tuy kiêu ngạo tự đại, nhưng quả thật có bản lĩnh, tuổi còn trẻ đã là Võ Vương gần chín bước thật sự, quả nhiên là có vốn để tự kiêu.


Lời vừa dứt, vậy mà trực tiếp công kích về phía Ma Tôn.


Oành!


Tiếng đao vang vọng cả sân, mặt đất không ngừng bị chém chi chít vết lõm.


Trong nháy mắt, không tới mười mấy giây ngắn ngủi, Vạn Tâm đã không biết chém ra bao nhiêu đao, tuy nhiên, ngay cả góc áo của Ma Tôn cũng không chạm tới được.


“Không hổ là Ma Tôn, ông có tư cách nhìn thấy bản lĩnh thật của tôi.”


Không có lùi lại, mặt mày Vạn Tâm rất trịnh trọng, trường đao trong tay chuyển hướng, công kích vô cùng lăng lệ, nếu so sánh, các lần công kích vừa rồi chỉ như đang làm nóng người.


“Cuồng Mãng Đạo Pháp!”


Bùm bùm bùm!


Bốn phía không ngừng phát nổ, đao của Vạn Tâm nhanh gấp mấy lần, uy lực càng khiến người ta tê dại da đầu, một đao mà Ma Tôn lắc người tránh ra, vậy mà đã khiến đài phun trong sân nổ tung, mảnh đá lớn nhất cũng chỉ bằng nắm đấm, có thể thấy uy lực khủng bố cỡ nào.


“Nhóc con thực lực ngụy cửu bộ Võ Vương, ông đây không có thời gian chơi cùng với cậu.”


Lúc này, Ma Tôn đột nhiên mở miệng, tay phải lật lại, tung ra một chưởng ấn.


Sắc mặt của Vạn Tâm thay đổi, nhưng trường đao tay phải cầm giống như có linh tính, quỷ dị bay lại chắn trước lồng ngực của anh ta.


Bụp!


Một âm thanh trầm thấp vang lên, tay của Ma Tôn in trên trường đao, cơ thể của Vạn Tâm lập tức bay ngược ra mười mấy mét, lùi lại mấy bước mới miễn cưỡng dùng đao chống đỡ không có ngã.


Trong mắt đã tràn ngập sự kinh hãi.


Anh ta thật sự không có ngờ, Ma Tôn vậy mà đáng sợ như vậy, anh ta không phải là đối thủ.


Trước khi ra ngoài, ba đã dặn anh ta, gặp phải Ma Tôn nhất định phải cẩn thận, nếu như không đánh được, nhất định phải chạy, tuyệt đối không thể tự phụ.


“Thằng nhóc thối, lát nữa sẽ giết cậu sau.”


Ma Tôn hừ lạnh một tiếng, đôi mắt nhìn thanh đao đó, vừa rồi theo lý mà nói, Vạn Tâm ắt phải chết, Ma Tôn ông ta không ra tay thì thôi, khi ra tay chắc chắn là một kích trí mạng, nhưng vào thời khắc mấu chốt, thanh đao đó hình như có ý thức, tự mình thu lại, hơn nữa, một chưởng đó của ông ta, thanh đao vậy mà không có bị đánh nát, thật là quỷ dị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK