Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần - Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 696


Oành!


Một cỗ khí thế tỏa ra, trên mặt của Ma Tôn nhúc nhích một cách quỷ dị, trông như không có bất kỳ thay đổi, nhưng Sở Vĩnh Du vẫn có thể cảm nhận được, trên gương mặt đó, giống như lại xuất hiện một gương mặt khác, thật sự là có loại cảm giác đó.


Vào cùng lúc đó, sức mạnh và tốc độ của Ma Tôn mạnh hơn rất nhiều.


Chỉ kình khí tỏa ra thôi cũng khiến biệt thự gần đó bắt đầu trở nên chấn động.


Tuy nhiên sau mấy chiêu, trong mắt Ma Tôn lại lộ ra vẻ khó tin.


“Ma Tôn Quyền!”


Hai quyền tung ra, lực lượng điên cuồng tỏa ra, Ma Tôn vậy mà sử dụng chiêu thức rất đột ngột.


Sở Vĩnh Du cũng tung ra hai quyền, bốn quyền va chạm, sau một âm thanh cực lớn, căn biệt thự chính của nhà họ Vạn cách đó 50m, sau khi sóng xung kích quét qua thì đã hoàn toàn sụp đổ.


“Cậu! Sao có thể!”


Hai người đều lùi lại mười mấy bước, Ma Tôn đã suýt nữa phát điên.


“Với thực lực Hóa Long Cảnh nhất biến nhỏ nhoi của cậu sao có thể đánh ngang tay với Ma Thể tầng thứ nhất sau khi tôi thi triển công pháp chứ?”


Ông ta thật sự không dám tin, bản thân có cảnh giới Hóa Long Cảnh tam biến, đánh với Sở Vĩnh Du, ông ta không nghĩ là có thể giết chết một cách dễ dàng.


Dù sao là đồ đệ của Vô Phong Tử, nếu như trước đó không có vào Long Chi Động, ông ta thuận tay cũng có thể bóp chết, nhưng Sở Vĩnh Du dù sao cũng ở trong Long Chi Động chín ngày chín đêm, ông ta bây giờ đã đánh giá cao Sở Vĩnh Du rồi, nhưng khi đánh thật lại phát hiện vậy mà vẫn đánh giá thấp.


“Ma Thể tầng thứ nhất sao? Đây chính là công pháp ông có được ở Long Chi Động sao?”


Sở Vĩnh Du có hơi phấn khích, đây là lần đánh đã nhất sau khi anh trở thành võ giả, Ma Tôn quả nhiên không có khiến anh ta thất vọng.


“Sở Vĩnh Du! Cậu dù chết, cũng đủ để tự hào rồi.”


Rắc!


Phát ra một tiếng gầm, hai cánh tay của Ma Tôn phình ra, quần áo quanh người xé toạc ra rơi lả tả trên mặt đất.


“Ma Thể tầng thứ hai!”


Lúc này, Sở Vĩnh Du lại xuất hiện một loại ảo giác, giống như trên ngực của Ma Tôn xuất hiện thêm một mặt người khác, nhưng Bao Khánh Phong và Tường Vi thông qua ống nhòm thì ở trong tầm nhìn của bọn họ, quần áo của Ma Tôn quả thật xé toạc ra, nhưng trên ngực vẫn bình thường như cũ.


“Tôi ngược lại muốn xem thử, trình độ thiên tài của cậu có thể đáng sợ tới mức nào?”


Ma Tôn bước một bước, mặt đất sụt xuống, giống như bên dưới có một con dã thú, từ dưới đất nhanh chóng chui lên, lao về phía Sở Vĩnh Du, tất cả đất đá dọc đó bị hất tung lên trời, thanh thế cực kỳ kinh hãi.


Một tia chiến ý xuất hiện, Sở Vĩnh Du cũng học theo, một cước giẫm trên đất, cùng lúc một cỗ lực lượng từ mặt đất bay ra.


Oành!


Hai bên va chạm, ngoài âm thanh cực lớn, mặt đất đầu chấn động.


Trên thác nước bên ngoài, Tường Vi và Bao Khánh Phong đều nghiêng người, hai ngươi đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khiếp sợ.


“Đây… chỉ là hai người đánh nhau mà thôi, quá khoa trương rồi, chấn động vậy mà truyền đến nơi cách 1km.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK