“Vâng, anh Sở.”
Gimlet ngồi lên vị trí phó lái của chiếc xe Rolls-Royce Phantom, người lái xe là một dị năng cấp 8 của Liên minh dị năng, luôn đi bên cạnh bảo vệ an nguy cho Gimlet.
“Anh Sở thật yêu thương con gái.”
Trên xe, Phồn Hoa hiếm thấy mỉm cười, sắc mặt Sở Vĩnh Du cũng lập tức hiện lên sự dịu dàng, sự dịu dàng chỉ thuộc về con gái.
“Ừ, đợi cô có con rồi, cô sẽ biết cảm giác này, là thật sự có thể trả giá tất cả.”
Con sao? Phồn Hoa nhìn ra ngoài cửa sổ, có một chút nhiễm sắc lan ra, không biết đang nghĩ cái gì.
Chiếc xe đến thành phố, lúc này đã là hớn 2h sáng, trên đường không có bao nhiêu người, Gimlet biết Sở Vĩnh Du muốn mua quà cho con gái, vì vậy mới đến con phố này, đương nhiên là có cửa hàng 24h vẫn đang mở cửa, nếu như không phải Sở Vĩnh Du nhất định phải tự mình chọn, anh ta đã phái người làm xong cái chuyện nhỏ này rồi.
“Anh Sở, cửa hàng ở phía trước không xa kia đều là những sản phẩm thủ công mỹ nghệ đặc sắc của địa phương, con gái của anh chắc sẽ thích, đặc biệt là công chúa Elsa trong Nữ hoàng băng giá được làm rất tốt.”
Nghe thấy lời nói của Gimlet. Sở Vĩnh Du đang định gật đầu, đột nhiên tài xế phanh gấp, chỉ thấy trước đầu xe đột nhiên xuất hiện một người, một người phụ nữ, cả người bê bết máu, dáng vẻ vô cùng đáng sợ.
Cho dù như vậy, Sở Vĩnh Du vẫn nhìn rõ, người phụ này, anh quen.
Gimlet còn chưa kịp nói gì, Sở Vĩnh Du đã xuống xe, đi tới gần cô gái đang nằm sắp trên nắp động cơ xe, nhẹ giọng nói.
“Gin? Cô làm sao vậy?”
Đúng vậy, cô gái này chính là Yamakawa Gin người đã giúp anh lúc ở nước Nhật, anh có thể cảm nhận được, Yamakawa Gin hoàn toàn không bị thương, chỉ là trên người dính đầy máu tươi, tâm trạng hoảng hốt.
Nghe thấy có người gọi tên mình, Yamakawa Gin quay đầu nhìn lại, sau khi thấy được Sở Vĩnh Du, cô ta kích động khóc, cả người run rẩy không ngừng.
“Cứu cứu tôi, anh Sở, cứu tôi.”
“Đừng sợ, có tôi ở đây.”
Sở Vĩnh Du nhíu mày, anh giấu Yamakawa Gin ra sau lưng mình, sau đó, có sáu người vọt tới bên này, đều là người ngoại quốc, hay nên nói là người địa phương.
“Anh là ai? Giao cô gái đó cho tôi.”
Thái độ của thanh niên đi đầu rất hống hách, giống như không kiêng nể cái gì.
“Ishiku, cậu muốn làm gì?”
Bỗng một giọng nói vang lên, không ngờ tài xế đi cùng Gimlet xuống xe lại chỉ tay vào thanh niên kia nói.
Thấy lái xe, thanh niên sửng sốt một chút, vội cười nói.
“Thưa ngài, ngài… sao ngài lại ở đây?”
Sau đó anh ta lại thấy Gimlet, anh ta vội vàng hành lễ, là người của Liên minh dị năng, ai mà không biết cháu trai tài giỏi nhất của Minh trưởng- Gimlet.
“Chào cậu chủ.”