Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần - Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 678


Nhìn Vưu Hân Diễm, Sở Vĩnh Du cười nói.


“Đi theo ai, trước khi ông nội cô tới, chắc từng nói với cô rồi, còn cần hỏi tôi?”


Ánh mắt Vưu Hân Diễm tránh né, dẩu miệng nói.


“Không vui gì hết, Anh Sở anh sao cái gì cũng biết vậy, phải, ông nội chuẩn bị cho em hai lối, nhưng bây giờ nếu anh đã ra ngoài rồi, đương nhiên là lối thứ hai, hì hì, em cuối cùng cũng có thể không cần ở lại Cửu Long Vực, có thể mãi mãi ở bên cạnh ông nội rồi.”


Thấy Sở Vĩnh Du tò mò, Vưu Hân Diễm gợi ý.


“Ông nội nói, nếu như anh ra khỏi Long Chi Động, hơn nữa thời gian ở trong vượt qua ba ngày ba đêm thì bảo anh khi quay về Tỉnh Thành, đến gặp ông nội, ông nội có thứ muốn giao cho anh, đồng thời, cũng có chuyện yêu cầu anh.”


“Ừ, biết rồi, tôi bây giờ tới Long Môn, đợi khi tôi quay về Tỉnh Thành sẽ thông báo với cô.”


Rời khỏi chỗ Vưu Hân Diễm, khi đi qua phòng ngủ của Văn Khả Hân, bước chân của Sở Vĩnh Du dừng lại, cách cánh cửa, cuối cùng vẫn mở miệng nói.


“Xin lỗi, là tôi hiểu lầm cô rồi.”


Nói xong, Sở Vĩnh Du đã rời đi.


Mà Văn Khả Hân ở trong phòng, dựa vào cửa, nhịp tim đập vô cùng nhanh.


Cô ta… cô ta cuối cùng vẫn cược đúng rồi.


Ngồi chiếc xe Jeep của nhà họ Văn, người lái xe là gia chủ Văn Tông Miểu, đủ để thấy địa vị bây giờ của Sở Vĩnh Du cao tới mức nào.


Đi được nửa đường, một người tóc vàng đứng ở bên đường, chính là người của Tạc Thiên Bang trước đó muốn cướp Long Mễ của anh.


“Anh Sở, bang chủ nhà tôi có lời mời, anh có thời gian không?”


Sở Vĩnh Du gật đầu.


“Đi đâu?”


“Câu lạc bộ Vân Thăng ở thành phố Long.”


Phía Long Môn, dù sao đại trưởng lão cho thời gian một ngày, cho nên gặp mặt bang chủ Phồn Hoa của Tạc Thiên Bang một lúc thì vẫn có thời gian.


Tới câu lạc bộ Vân Thăng ở thành phố Long, Sở Vĩnh Du đã biết số phòng bao, cho nên tên tóc vàng cũng không có đi theo, cũng bảo Văn Tông Miểu về trước.


Bước vào trong phòng bao nào đó, hai Phồn Hoa vậy mà đều ngồi trên sô pha, may mà Tôn Tiểu Bàn không có ở đây, nếu không đoán chắc đã điên, điên kiểu da đầu tê dại.


Bụp!


Không hề do dự, hai Phồn Hoa lập tức quỳ trên sàn.


“Tham kiến chủ nhân.”


Sở Vĩnh Du nhíu mày.


“Đứng lên đi, không cần gọi tôi là chủ nhân, tôi không có thói quen thu nhận người hầu gì cả.”


Lúc một người thì không nói, bây giờ hai người ở cùng nhau, ở mặt khí chất ngược lại cũng có thể phân biết được một chút khác nhau, cho nên người mở miệng lúc này, chắc chính là bang chủ Phồn Hoa của Tạc Thiên Bang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK