“Ừ, tôi chỉ là đi ngang qua, cậu chơi của cậu đi.”
Đến lúc này, người trẻ tuổi điên rồi, Ngô Đồng gần như là đứng ở bên cạnh anh ta, cho nên một tiếng anh Sở này, anh ta thật sự nghe thấy rồi, nhất thời trong lòng dậy sóng.
Ngay cả cậu hai của nhà họ Ngô hào môn Tỉnh Thành cũng muốn cung kính gọi anh, rất rõ ràng rồi, chiếc xe Brabus G800 đó chính là xe của người ta, tức cười thay là anh ta vậy mà tưởng là tài xế…
Đi ra khỏi hộp đêm, trên mặt hai cô gái nợ nụ cười tươi, đối với Sở Vĩnh Du, bọn họ luôn có một loại cảm giác gần gũi, thật sự giống như anh cả vậy.
Cũng sau lần ở Vân Kinh đó, hai bọn họ đã kết bạn với nhau, hơn nữa bởi vì nguyên nhân bọn họ không thể nói ra mà cực kỳ hợp nhau, giống như chị em ruột thất lạc nhiều năm, lần này cũng là Hồ Hân Hân mời Bạch Hinh Vũ đến Tỉnh Thành làm khách.
“Cơ thể có chỗ nào không khỏe không?”
Hai cô gái đều lắc đầu.
“Không có, anh Sở, chúng em đều cảm thấy rất khỏe.”
Gật đầu, hai tay Sở Vĩnh Du chìa ra.
“Đưa tay cho tôi, tôi cảm nhận một chút.”
Bọn họ đối với Sở Vĩnh Du là tin tưởng 100%, cho nên không có do dự gì cả, lập tức đưa tay của mình ra.
Sau khi hai tay nắm lại, sắc mặt của Sở Vĩnh Du lập tức thay đổi, ánh mắt lập tức tập trung vào một chiếc nhẫn đeo trên ngón áp út của hai cô gái.
Chiếc nhẫn màu bạc, nhìn giản dị, thực chất nhìn lần hai lại cảm nhận được một loại hoa lệ.
“Chiếc nhẫn này…”
Hồ Hân Hân khẽ mỉm cười.
“Ồ, chiếc nhẫn à… Hì hì, anh Sở cũng cảm thấy chiếc nhẫn rất đẹp sao? Lần này có một ông lão tới giới thiệu, nói gì mà khí chất của hai bọn em vô cùng hợp với chiếc nhẫn này, sau đó em và Hinh Vũ đã mua.”
Lông mày của Sở Vĩnh Du nhíu lại, lúc nắm tay thì anh cảm nhận được, trên người Hồ Hân Hân và Bạch Hinh Vũ có một loại lực lượng đang dao động theo chiến nhẫn.
Nếu không phải là chiếc nhẫn quỷ dị đeo trên tay anh, anh thật sự không chắc có thể phát hiện, bởi vì loại cảm giác này, đối với anh mà nói, thật sự là quá quen thuộc rồi.
Đang muốn mở miệng, đột nhiên một giọng nói vang lên ở đằng sau.
“Sở Vĩnh Du.”
Lời của Tử thánh khiến Sở Vĩnh Du ngây tại chỗ, dòng suy nghĩ trực tiếp trở nên rối loạn.
“Tiền bối, lời… lời này của ông là có ý gì? Cái gì mà tôi còn có thể gặp lại Tỉnh Vu Dịch?”
Người chết không thể sống lại, đây là chuyện hiển nhiên, bất kỳ ai cũng không thể làm trái, Tỉnh Vu Dịch rõ ràng đã chết rồi, nhưng lời của Tử thánh hiện nay là như nào? Cố ý đùa anh? Hay là ngẫu nhiên phát hiện chiến nhẫn này, dùng câu này để ổn định anh?
“Thiên cơ không thể tiết lộ, Sở Vĩnh Du, cậu chỉ cần nhớ, mọi chuyện đều có khả năng, mọi thứ trên đời, không có ai dám nói hiểu được tất cả. Xa không nói, người đàn ông thần bí tên Tôn Đế mà cậu từng gặp, cậu cho rằng, người đó là một tồn tại như thế nào?”
Tôn Đế? Sở Vĩnh Du đương nhiên không dám đưa ra kết luận vô căn cứ, cho dù anh bây giờ đã trở thành võ giả Hóa Long Cảnh, tùy tiện nghĩ lại, chắc không phải là đối thủ của Tôn Đế.
“Cậu bây giờ chỉ có thể lựa chọn tin tôi, Tử thánh tôi nói thế nào cũng tính là một trong tam thánh, có quan hệ không tồi với sư phụ của cậu, không tới mức dùng thủ đoạn thấp hèn này để lừa một vãn bối như cậu đâu.”
Nhìn thấy Sở Vĩnh Du không mở miệng nữa, Tử thánh nói tiếp.