Che giấu đi cảm xúc của mình, .Jessica chân thành ngưỡng mộ, Sở Vĩnh Du, người dường như luôn đi trước cô.
“Nếu đã không có vấn đề gì, chúng ta hãy xây dựng kế hoạch tác chiến đi, tối nay, mọi người trong nhà họ Giả sẽ tập trung ở biệt thự ngoại ô, vì tôi đã làm ra một cái bấy, để có thể tiêu diệt hết đám súc sinh đó.”
Nói rồi, Ông Tần lấy ra một chiếc máy tính bảng, trong đó là một bức ảnh bán thân.
“Quốc gia đã từng tìm hiểu bối cảnh của những người di cư Huyền Hoàng Tinh này, cho nên biết một số thông tin về những người này, nhưng bọn họ cũng rất có thể bảo toàn thực lực”
Ảnh bán thân đầu tiên, vẻ mặt Ông Tần vô cùng nghiêm trọng.
“Giả Chính Phong, ông lớn của nhà họ Giả, là người mạnh nhất, theo khảo sát thì là Hóa Long Cảnh tầng thứ chín, nhưng có lẽ không chỉ có vậy, Vĩnh Du, người này khó đánh bại nhất, giao cho cậu vậy”
Sở Vĩnh Du gật đầu.
“Được, điều tôi lo lắng nhất bây giờ là, nhà họ Giả có những cường giả Đan Điền Cảnh.
Tôn Vô Cực còn trẻ như vậy thực lực đã đạt tới Đan Điền Cảnh tâng thứ năm hoặc tầng thứ sáu, tuy là những người di cư Huyền Hoàng Tinh này, đều là ở những vùng đất nghèo của Huyền Hoàng Tinh, về các mặt đương nhiên không thể so với cự phách gia tộc nhà họ Tôn, nhưng là người của nước R, tốt nhất không nên xem thường.”
“Sau khi xem xét toàn diện, nhà họ Giả ngoài Giả Chính Phong ra, đoán rằng còn ít nhất 4 cường giả đạt đến Đan Điền Cảnh, nhưng mà cũng là do chúng tôi suy đoán, đây cũng là lý do vì sao .Jessica đến đây.
Nhìn .Jessica, Sở Vĩnh Du chau mày, Jessica chẳng qua chỉ là Đan Điền Cảnh †ầng thứ nhất, có thể đánh với 4 cường giả Đan Điền Cảnh sao?
“Anh Sở yên tâm, tôi nhất định không thể đánh thắng bọn họ, nhưng giữ chân họ chắc chắn thì không vấn đề gì”
Vừa nói xong, .Jessica đột nhiên vặn vẹo cánh tay trái như bánh quai chèo, bên tai nghe rõ ràng tiếng xương gãy, nhưng vẻ mặt của .Jessica, không để lộ chút đau đớn nào.
Chỉ năm giây sau, chuyện không thể tin được đã xảy ra, chỉ thấy cánh tay trái vặn vẹo như bánh quai chèo, đang hồi phục nhanh chóng, trong chốc lát lại lành lặn như cũ, cứ như tổn thương vừa rồi chưa từng xảy ra.
“Dị năng?”
Đây là phản ứng đầu tiên của Sở Vĩnh Du, bởi vì trong Liên minh dị năng cũng có năng lực có thể tự chữa lành vết thương.
“Anh Sở, tôi không phải dị năng, mà là †ài năng bẩm sinh, mạnh hơn nhiều so với dị năng, đây là cách tôi có thể giữ chân bọn họ.
Nếu là như vậy, cũng rất có khả năng này.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu xây dựng kế hoạch tác chiến.”
Mặt trời lặn, màn đêm buông xuống, ánh sáng trên bầu trời tuy mờ ảo nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác không khác ban ngày là mấy.
Lúc này trên đường phố, một chiếc Mercedes-Benz G63 chạy với tốc độ cao, Giả Thiên Minh đang lái xe, ngồi bên cạnh là một ông lão đang nhắm mắt.
“Quản gia, ông đồng ý đến đây với tôi, †ôi vô cùng cảm kích.”
Ông lão này là quản gia của nhà họ Giả, †uy rằng mang họ khác, nhưng bởi vì đã ở trong nhà họ Giả mấy chục năm, từ lâu đã như người thân.
Điều quan trọng nhất là, ông lão này, là người mạnh thứ hai sau ông nội của anh ta Giả Chính Phong.