Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần - Sở Vĩnh Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 724


Nói xong, Sở Vĩnh Du liền đi thẳng về phía trước, Viêm Lăng vội vàng đuổi theo, nếu như không phải trước đó Sở Vĩnh Du phô bày một chút, có lẽ anh ta đã vô cùng kinh ngạc, một chưởng này, Phong Bạo, người có dị năng cấp chín nổi tiếng từ rất lâu, đến một chút năng lực để chống cự cũng không có, trực tiếp thua trận.


Sau khi bọn họ trời đi, Phong Bạo, người đang bị khảm trong vách tường đang vô cùng kinh hãi, sự kinh hãi đó vẫn chưa hề lắng lại.


Không phải vì bị một chưởng này đánh bay, mà là vì khi bị một chưởng này đánh vào người, anh ta rõ ràng cảm thấy sức mạnh kinh khủng đến mức khiến cho người ta hít thở không thông, nhưng hết lần này đến lần khác, thân thể của anh ta bây giờ lại không hề nhận chút thương tổn nào, điều này cũng quá mức đáng sợ đi!


Người Nước R, đều. . . Đều đáng sợ như vậy sao?


Trong một căn phòng lớn nào đó trên tầng hai mươi, trong đó là một chiếc bàn tròn điêu khắc bằng đá cẩm thạch, bốn phía đều là ghế đá, mang theo chút ý cổ điển.


Lúc này trên chiếc ghế đá phía trước có một ông lão đang ngồi, ông lão tóc mai bạc trắng, tóc ngắn, dáng vẻ giống như một người ngoại quốc.


“Minh trưởng, đây cũng là bạn của tôi.”


Viêm Lăng hành lễ, ông lão vẫn ngồi ở vị trí phía trước như cũ, không hề có ý định đứng lên, ông ta là minh trưởng liên minh dị năng, tồn tại trên vạn người, có chút thái độ cũng là bình thường.


“Các vị, tính cách của Phong Bạo có chút táo bạo, có điểm nào làm phiền mong bỏ qua cho!”


Sở Vĩnh Du ngồi xuống, Phồn Hoa và Ngô Siêu đứng thẳng hai bên, Viêm Lăng do dự một chút, vẫn đi đến phía sau minh trưởng rồi dừng lại.


“Anh chính là Sở Vĩnh Du đúng không, tôi biết anh, trước đó chuyện của thằng nhóc Ngô Siêu, anh và liên minh dị năng chúng tôi đã từng quen biết, chỉ nói riêng về sức mạnh mà nói, hoàn toàn chính xác có thể có được sự tôn trọng của tôi.”


Ít nhất cho đến bây giờ, minh trưởng này cũng được coi là người có lễ tiết, vậy nên trên mặt Sở Vĩnh Du lộ ra một nụ cười.


“Minh trưởng, hôm nay tôi đến đây là muốn liên minh dị năng có thể tham gia vào Tạc Thiên Bang do tôi sáng lập ra, thống nhất thuộc quyền quản lý của tôi!”


Cái gì!


Vừa dứt lời, phía bên Viêm Lăng sợ ngây người, Phồn Hoa chỉ nói là tới tìm kiếm hợp tác, cũng không nói là muốn trực tiếp sáp nhập vào thu phục, điều này thật sự là khác biệt quá lớn.


“Bang chủ, việc này. . .”


“Viêm Lăng, rất xin lỗi vì không nói thật với anh, nhưng thế này mới là tốt nhất, nếu anh Sở thật sự đánh đến thì chính là hai việc khác nhau, lợi hại trong đó, anh hẳn là có thể suy nghĩ rõ ràng.”


Ngô Siêu đứng ở đó, đương nhiên anh ta không có tư cách nói chuyện, đồng thời cũng có chút kích động nho nhỏ, đây cũng coi như là lần thứ hai anh ta nhìn thấy Minh trưởng, chỉ có điều đã đứng ở mặt đối lập mà thôi.


Bên kia Viêm Lăng còn muốn nói chuyện thì minh trưởng đã giơ tay lên, ra hiệu ông ta im miệng, sau đó ông ta nhìn Sở Vĩnh Du cười nói.


“Người nước R các người, thực lực thật sự là mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta ngạt thở, nhưng có đôi khi tự đại quá mức, để liên minh dị năng quy về dưới trướng của anh ư? Nói thật cho anh biết, những người có suy nghĩ như anh có rất rất nhiều, nhưng không có một ai thành công!”


Sở Vĩnh Du thu lại nụ cười, chân thành nói.


“Bọn họ không được, không có nghĩa là tôi không được.”


Lúc này, minh trưởng chậm rãi đứng lên, tay phải làm động tác mời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK