CHƯƠNG 479: BẮC MINH TỔNG Ở LẠI
Trừ cái đó ra thì hiện tại trong căn biệt thự đó còn có bọn người Cố Hạnh Nguyên, Lạc Kiều còn phải nhờ bọn họ chăm sóc giùm.
Trong khoảng thời gian Lạc Kiều vẫn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, anh ta quyết định chỉ cần thỉnh thoảng đi đến đó một chuyến, hoặc là mỗi ngày đều đi đến đó một chuyến thì cũng có thể.
Khi xe của bọn họ vững vàng dừng ở dưới cửa của khách sạn Daredevil Empire, xe của Bắc Minh Diệp Long cũng chạy theo sát ở phía sau.
“Chú hai, không nghĩ tới là chú đến sớm như vậy đó.” Bắc Minh Diệp Long nhìn xuyên qua cửa sổ xe rồi nói.
Lúc này Bắc Minh Thiện đã bước xuống xe, anh cúi đầu xuống nhìn thoáng qua Bắc Minh Diệp Long: “Cậu cũng đến không muộn.”
“Mệnh lệnh của chú hai, tôi nào dám chống lại cơ chứ.” Bắc Minh Diệp Long nói xong thì tắt máy xuống xe.
Hình Uy đứng ở sau lưng của Bắc Minh Thiện, theo lễ phép nhẹ gật đầu với Bắc Minh Diệp Long.
“Chú hai, tôi nghe nói lần này là công ty GT không đi tìm các tập đoàn bất động sản lớn mà lại đặc biệt đến tìm Bắc Minh thị chúng ta, xem ra đều là dựa vào mặt mũi của chú hết.” Bắc Minh Diệp Long ngoài cười nhưng trông không cười, đi vòng qua chiếc xe đến trước mặt của Bắc Minh Thiện.
Bắc Minh Thiện cũng không khiêm tốn, nhìn thoáng qua Bắc Minh Diệp Long rồi nói: “Công trình của tập đoàn Gia Mậu tiến triển như thế nào rồi? Nếu như gặp phải vấn đề gì thì cũng đừng có ngại nói ra, tính chất và chất lượng được Bắc Minh thị đặt lên hàng đầu.”
“Chú hai, chú cứ yên tâm đi, điểm này tôi vẫn luôn nắm giữ rất tốt, sẽ không để cho cơ nghiệp do một tay của ông nội lập nên hủy đi trong tay của tôi.” Bắc Minh Diệp Long lộ ra dáng vẻ rất tự tin.
Văn phòng tạm thời của công ty GT được thiết lập ở trong khách sạn Daredevil Empire, chuyện này làm Bắc Minh Thiện cảm thấy có chút bất ngờ, bởi vì anh không hề hay biết.
Nhưng mà như thế này cũng có thể nhìn ra được thành ý và thái độ muốn hợp tác với Bắc Minh thị của bọn họ.
Mọi người Bắc Minh Thiện đi vào trong đại sảnh, tiếp đãi bọn họ chính là giám đốc sảnh, đêm qua Hình Uy đã nói là sẽ đến đây dặn dò bọn họ phải chú ý.
“Bắc Minh tổng, mời đi qua bên này theo tôi.” Giám đốc sảnh mang theo nụ cười chân thành dẫn đường cho Bắc Minh Thiện đi lên tấm thảm màu đỏ đi đến thang máy.
Sau sự cố thang máy, khách sạn Daredevil Empire đã thay đổi tất cả các thang máy một lần, ngoài chuyện đó thì còn tăng cường nhân viên an ninh và cơ sở vật chất.
Bọn họ đi thang máy đến phòng họp, hội trường đã được sắp xếp xong.
Lúc này có một người đàn ông mặc âu phục màu đen đang đứng ở cửa, trên mặt mang theo nụ cười, vươn tay ra chào đón.
“Anh chắc chắn là Bắc Minh Thiện, tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị, không ngờ là mọi người đến đây sớm như vậy. Mời vào bên trong ngồi, tổng giám đốc của chúng tôi sẽ đến rất nhanh thôi.”
Bắc Minh Thiện đơn giản nắm tay với anh ta một cái.
Chỉ nhìn thấy người này bất quá cũng khoảng chừng ba mươi tuổi, cao một mét bảy, đầu lệch qua một bên, mang theo một cái kính mắt có chút dày.
“Anh là.” Bắc Minh Thiện hỏi.
Người đàn ông lập tức lấy ra một xấp danh thiếp từ trong túi đồ tây của mình, sau đó rút ra một tờ, hai tay cung kính đưa đến trước mặt của Bắc Minh Thiện: “Tôi họ Tất, tên một chữ Hòa, là người phụ trách phòng làm việc của công ty GT ở đây.”
Bắc Minh Thiện nhận lấy rồi nhìn một chút, sau đó giao danh thiếp cho Hình Uy đang đứng ở bên cạnh.
Một nhóm người đi vào trong hội trường, sau khi phân chỗ ngồi cho chủ và khách, Bắc Minh Thiện nhìn Tất Hòa ngồi ở phía đối diện: “Tôi biết công ty GT của các người là một công ty quốc tế rất lớn, nhưng mà tôi lại không hiểu rõ, nếu như các người muốn triển khai thị trường ở nơi này, tại sao cần phải chuyển trụ sở về đây, chuyện này có phải là hơi ra quân ào ạt rồi không?”
Tất Hòa mỉm cười, sau đó nhún vai nói: “Bắc Minh tổng, thật ra thì về phần tại sao thì tôi cũng không rõ ràng cho lắm, đây chính là quyết định của tổng giám đốc chúng tôi.”
...
Câu trả lời như thế này làm cho Bắc Minh Thiện, Bắc Minh Diệp Long và Hình Uy đều cảm giác có chút bất ngờ.
Nhưng mà Bắc Minh Thiện đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy rồi, anh cũng đã có nghe đôi chút về tổng giám đốc của công ty GT.
Nghe nói là trên cơ bản ở công ty GT không có người nào nhìn thấy được mặt của vị tổng giám đốc này, thậm chí từ xưa đến nay tổng giám đốc này cũng không tham gia vào hoạt động vận hành của công ty.
Lần nào cũng sẽ ủy thác cho một người đến phụ trách toàn bộ công việc.
“Chuyện này cũng thật ngại, anh có thể làm chủ cho ông chủ của anh được à?” Dù sao thì Bắc Minh Diệp Long vẫn còn là con nghé mới đẻ, mặc dù là tối hôm qua anh ta cũng đã điều tra được một vài thông tin liên quan đến công ty GT.
Bất quá cũng chỉ biết chút rau ria mà thôi.
Tất Hòa nhìn Bắc Minh Diệp Long một chút, không trả lời anh ta mà là nhìn về phía của Bắc Minh Thiện: “Bắc Minh tổng, xin hỏi vị này là?”
“Đây chính là chủ quản bộ phận thiết kế của Bắc Minh thị chúng tôi, Bắc Minh Diệp Long. Sau khi biết tập đoàn GT của mọi người muốn xây dựng trụ sở ở chỗ này, tôi muốn dẫn cậu ta đến đây để mở mang kiến thức một chút.” Giọng nói của Bắc Minh Thiện rất bình thản.
Tất Hòa nhẹ gật đầu: “Bắc Minh Diệp Long... nếu như tôi đoán không sai, chắc có lẽ anh ta là cháu của Bắc Minh tổng, tôi nghe nói là dự án với tập đoàn Gia Mậu là do một tay anh ta thiết kế.”
Lời này vừa mới nói ra, khóe miệng của Bắc Minh Diệp Long lập tức cong lên, anh ta nghiêng đầu qua nhìn Bắc Minh Thiện ở bên cạnh.
Giống như là đang nói: có thấy không, tôi chỉ lấy được hạng mục của tập đoàn Gia Mậu, bây giờ đã có thể nói là có chút danh tiếng.
Bắc Minh Thiện nhẹ gật đầu, trên mặt vẫn lộ ra biểu cảm bình tĩnh y như cũ: “Xem ra anh Tất có chuẩn bị mới đến đây, đã như vậy thì chúng ta cứ trực tiếp đi vào chủ đề chính luôn đi, trụ sở tập đoàn GT của mọi người có yêu cầu cụ thể là gì.”
“Ha ha, những chuyện này cũng dễ nói thôi, tôi biết lúc Bắc Minh tổng vẫn còn chưa điều hành tập đoàn Bắc Minh thị thì đã làm một nhà thiết kế nổi tiếng ở châu âu, cho nên tôi cảm thấy nếu là như thế này, không bằng anh cứ căn cứ vào sự hiểu biết đối với công ty của chúng tôi, đưa ra một phương án thiết kế, như thế nào?”
Lời này vừa mới nói ra, Bắc Minh Thiện không có phản ứng gì lớn, nhưng mà ở trong lòng của Bắc Minh Diệp Long lại chấn động.
Câu nói này của Tất Hòa có thể nói là đều vạch tất cả các yêu cầu ra, cũng có thể nói là không thèm nhắc tới bất cứ yêu cầu nào.
Chuyện này đối với nhà thiết kế mà nói, nó có một độ khó nhất định.
Bắc Minh Thiện cười nói: “Chuyện này không thành vấn đề, nhưng mà anh Tất, tôi có một yêu cầu nhỏ.”
“Mời Bắc Minh tổng nói.”
Lúc này Bắc Minh Thiện vươn tay ra nhẹ nhàng vỗ vỗ Bắc Minh Diệp Long ở bên cạnh: “Tôi cũng muốn để cho cậu ấy tham dự cùng, cậu ấy chính là người mới, một cơ hội khó có được như thế này cũng không phải là người nào cũng có thể gặp được.”
Trong lòng của Bắc Minh Diệp Long hiểu ra ngay lập tức, Bắc Minh Thiện đây là muốn cùng kéo anh ta xuống nước chung, so tài một trận.
Đối với lời mời như thế này, sao Bắc Minh Diệp Long có thể từ chối được chứ: “Cảm ơn Bắc Minh tổng đã coi trọng tôi mấy phần, anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ dốc hết sức của mình.”
“Như vậy thì tốt quá rồi.” Bắc Minh Thiện mỉm cười.
Lúc này Tất Hòa mở miệng nói: “Bắc Minh tổng, giữa chúng ta đã đạt thành hiệp nghị rồi, vậy thì chúng ta ký một phần hợp đồng đi.”
Anh ta nói xong thì liền đưa phần hợp đồng đã được chuẩn bị từ sớm, bản chính bản phụ đều được đưa tới.
“Không thành vấn đề.” Sau khi Bắc Minh Thiện nhìn các điều khoản của hợp đồng, không phát hiện ra chuyện gì bất ổn, thế là ký tên mình ở phía trên.
Các thủ tục liên quan cũng đã làm xong, Bắc Minh Thiện cúi đầu nhìn đồng hồ ở trên cổ tay: “Anh Tất, nếu như không còn chuyện gì khác, có phải chúng tôi cũng nên rời đi rồi không?”
“Không thành vấn đề, những người khác thì có thể đi rồi, nhưng mà Bắc Minh tổng vẫn nên ở lại nơi này một chút.” Tất Hòa nói xong thì nở nụ cười, anh ta chậm rãi đứng dậy.
Hình Uy luôn đứng ở bên người của Bắc Minh Thiện, cảnh giác nhìn quanh bốn phía, sau đó nói với Tất Hòa: “Anh Tất, anh có ý gì.”
...
Không riêng gì Hình Uy đề cao cảnh giác, ngay cả Bắc Minh Diệp Long cũng cảm giác có chút bất ngờ.
Chỉ có Bắc Minh Thiện vẫn bình tĩnh như cũ, anh nhẹ nhàng phất tay áo kêu Hình Uy không cần phải khẩn trương như vậy.
Sau đó móc một hộp thuốc được chế tác vô cùng tinh xảo từ trong túi, lấy ra ba điếu thuốc.
Một điếu đưa cho Tất Hòa đang ngồi đối diện của mình, một điều khác thì tiện tay đưa cho Bắc Minh Diệp Long, còn một điều khác để lại cho mình.
Tất Hòa cười nói: “Bắc Minh tổng, cảm ơn ý tốt của anh, tôi không hút thuốc.” Nói xong lại đưa điếu thuốc trở về.
Bây giờ Bắc Minh Diệp Long thỉnh thoảng cũng sẽ hút vài điếu, không vì cái gì khác, nhiều khi chính là vì để thư giãn áp lực ở trong lòng, cho nên anh ta cũng không từ chối, thành thạo bỏ vào trong miệng.
Lúc này Hình Uy lại nhanh chóng lấy ra cái bật lửa đốt thuốc cho Bắc Minh Thiện, rồi lại cho Bắc Minh Diệp Long.
Sau khi Bắc Minh Thiện hít một hơi khói thật sâu, nhìn Tất Hòa rồi nói: “Có chuyện gì mà lại không thể nói trên bàn?”
Tất Hòa nhẹ giọng cười một tiếng, nhìn hợp đồng đã ký xong ở trong tay, sau đó nói: “Anh Bắc Minh, đây chính là do ông chủ của tôi đã dặn dò tôi làm như vậy. Về phần tại sao, tôi cảm thấy là một lát nữa anh nên trực tiếp hỏi ông chủ của chúng tôi đi.”
Bắc Minh Thiện nghe xong, lông mày ở một bên hơi nhếch lên một chút: “Ha ha, nghe đồn là tổng giám đốc của công ty GT các người là một nhân vật thần bí, hành tung bí ẩn, gần như là chưa từng có người nào nhìn thấy diện mạo thật sự của anh ta, không ngờ là ngày hôm nay tôi may mắn có thể gặp anh ta một lần.”
“Bắc Minh tổng quá lời rồi, nhưng mà hoàn toàn chính xác là tổng giám đốc của chúng tôi vẫn luôn cực kỳ ít xuất hiện trước mặt của công chúng.” Tất Hòa nói xong, đứng dậy cầm lấy hợp đồng đi vòng qua cái bàn đến cửa phòng hội nghị.
Quay người lại, đưa tay làm dấu mời Hình Uy và Bắc Minh Diệp Long: “Mời hai vị ra ngoài chờ với tôi.”
“Ông chủ...” Hình Uy lo lắng nhìn Bắc Minh Thiện.
“Cậu cứ mang Diệp Long đi ra đi, đi xuống đại sảnh dưới lầu chờ tôi, tôi có thể ứng phó ở chỗ này, cứ yên tâm đi.” Bắc Minh Thiện rất bình thản.
Hình Uy nhẹ gật đầu, sau đó nói với Bắc Minh Diệp Long: “Cậu chủ Diệp Long, chúng ta đi ra ngoài thôi.”
Thật ra thì Bắc Minh Diệp Long rất tò mò rốt cuộc tổng giám đốc của tập đoàn GT là thần thánh phương nào mà lại làm ra chuyện thần bí như vậy.
Nhưng mà người ta cũng đã yêu cầu nói chuyện đơn độc với chú hai của mình, vậy thì cũng không còn gì để nói nữa rồi.
Sau khi anh ta đi ngang qua người của Bắc Minh Thiện, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vào vai của anh: “Chú hai, nắm chắc cơ hội lần này nha, Bắc Minh thị của chúng ta phải nhờ vào chú rồi.”
Chờ sau khi ba người Tất Hòa, Hình Uy và Bắc Minh Diệp Long đi rồi, ở trong phòng họp chỉ còn lại một mình Bắc Minh Thiện ngồi đó. Năm phút đồng hồ trôi qua, mười phút đồng hồ trôi qua, tổng giám đốc thần bí của tập đoàn GT từ đầu đến cuối cũng không lộ diện.
Ở trong phòng họp tràn ngập hương vị thuốc lá nhàn nhạt, trong cái gạt tàn thuốc ở trên bàn, đầu mẩu thuốc đã có hai cái.
Mặc dù là như thế, Bắc Minh Thiện lại không hề lộ ra là mình nôn nóng hay là không kiên nhẫn.
Bất kể nói như thế nào, nơi đây chính là sân nhà của anh, không cần phải lo lắng những người khác chơi trò mờ ám gì.
Lúc anh ném đầu thuốc thứ ba vào trong cái gạt tàn thuốc, liền nghe thấy cửa phòng họp bị người khác đẩy ra.
Một người đàn ông bước vào.
Bắc Minh Thiện ngồi đưa lưng với cửa của phòng họp, cho nên anh không thể nhìn thấy hình dạng của người đến đây lập tức.
Người kia vừa mới bước vào cửa thì liền phát ra một tràng cười sảng khoái, âm thanh đó vang lên, có thể thấy được sức lực của người đàn ông này dồi dào bao nhiêu.
Tiếng cười qua đi: “Để tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị chờ tôi ở chỗ này trong thời gian lâu như vậy thật sự có chút xấu hổ, nhưng mà cũng không có cách nào khác, lúc nãy trong tay tôi có một số việc vẫn còn chưa xử lý xong.”