CHƯƠNG 600: BÁN ĐỨNG BA
Thanh âm vừa dứt, chỉ nghe thấy studio vang lên âm nhạc mà Dương Dương rất quen thuộc.
Cùng với tiếng âm nhạc, đám mỹ nữ đi lên sân khấu.
Đợi đến khi bọn họ đều lên sân khấu rồi, ở cánh gà chỉ còn lại Dương Dương và Cửu Cửu.
“Dương Dương, Cửu Cửu các cháu theo dì lên đi.” Đạo diễn Lương nói xong, một tay dắt theo Dương Dương, một tay dắt theo Cửu Cửu, đi lên sân khấu.
Đợi đến khi đi qua cửa lớn của đại sảnh studio, vào giây phút mở cửa ra, Dương Dương vốn dĩ đang điềm tĩnh lập tức trái tim liền nhảy lên đầy căng thẳng.
Đạo diễn Lương rõ ràng cảm nhận được sự run rẩy đến từ tay của cậu nhóc.
“Dương Dương, chúng ta không phải đang phát trực tiếp, nên không cần căng thẳng đâu. Dì cũng sẽ ở bên trong, nếu như xảy ra vấn đề gì thì dì sẽ kêu ngừng. Cửu Cửu, cháu cảm thấy thế nào?”
Cô ta quay đầu hỏi Cửu Cửu.
Có lẽ là bởi vì tuổi của bé vẫn còn quá nhỏ, lại cộng thêm có anh trai ở bên cạnh, nên bé không có biểu hiện ra sợ sệt gì, bé ngẩng đầu nhìn đạo diễn Lương lắc lắc đầu.
“Vậy chúng ta lên sân khấu đi.” Nói xong, ba người sải bước đi vào hiện trường ghi hình của .
Ánh đèn rực rỡ, âm nhạc thót tim và tiếng cổ vũ cuồng nhiệt từ khán đài giống hệt những gì được xem trên TV.
Sau khi các mỹ nữ vào vị trí, còn có một chỗ trống, khiến cho những người có mặt ở hiện trường cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Cái chỗ trống ở trung ương đó viết tên của Cố Hạnh Nguyên, thu hút lòng hiếu kỳ của mọi người.
Mãi đến khi đạo diễn dắt theo Dương Dương và Cửu Cửu lên sân khấu, đẩy bầu không khí của hiện trường lên cao trào.
Lúc này, ánh đèn và tất cả các máy quay đều tập trung lên người của hai đứa bé được dắt lên sân khấu.
Điều này cũng khiến MC có chút lúng túng khó hiểu, bởi vì từ khi bắt đầu anh ta chưa nhận được thông báo từ đạo diễn, rằng lần này ghi hình sẽ có trẻ con đến tham gia.
Cũng may, dựa vào kinh nghiệm dẫn chương trình nhiều năm của anh ta, đã che giấu đi sự lúng túng rất tốt.
“Yo! Đây là chuyện gì đây, hoá ra vị khách thần bí cuối cùng của chúng ta lại là hai đứa bé. Tuy đây là chương trình phục vụ cho người trưởng thành. Nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có những hành động gây bất ngờ, ví dụ như lần này. Vậy thì cho phép tôi được thay mặt tất cả khán giả, hỏi hai bạn nhỏ này, tại sao lại đến đây, mà không phải là ở studio ghi hình cho thiếu nhi ở bên cạnh?”
***
Dương Dương không có trực tiếp trả lời câu hỏi của MC, mà là nhìn anh ta nói: “Chú chính là MC của La Gia Gia đúng không, cháu là fan trung thành của chú đó, có thể cho cháu một chữ ký được không?”
Nói xong, cậu buông tay của đạo diễn Lương ra với vẻ mặt hưng phấn, chạy đến trước mặt của MC La.
Cái cảnh đột ngột này khiến MC La có chút luống cuống tay chân, nhưng cũng may kinh nghiệm của anh ta phong phú, lập tức quay đầu nói với các khán giả tại trường quay: “Mọi người nhìn xem, chương trình của chúng ta rất là được hoan nghênh bởi quần chúng nhân dân mà, cho dù là con nít cũng ‘tiếp nhận cái hại’ nữa.”
Thanh âm vừa dứt, bên dưới khán đài lập tức cười ồ lên.
MC La cúi đầu nhìn Dương Dương hỏi: “Ký tên cho cháu đương nhiên là được rồi, nhưng cháu cũng phải nói cho chú nghe tại sao cháu lại ở đây chứ?”
Một tay Dương Dương chống nạnh: “Hay là ký tên cho cháu trước đi, nếu không sẽ bị chú đánh trống lảng đi nữa. Cháu nhớ mấy số trước cũng có một vị khách xin chú ký tên, đến khi kết thúc chương trình rồi mà chú cũng không có cho anh đó. Cháu không có ngốc như anh ấy đâu.”
Lúc này, lại khơi dậy một tràng cười từ bên dưới khán đài.
MC La thấy không bịp được Dương Dương cũng chỉ đành móc bút từ trong túi quần ra: “Ký tên cho cháu cũng được thôi, nhưng chú thấy cháu cũng không có giấy, cũng không có vở, phải ký ở đâu đây nhỉ?”
“Ở đây đi.” Dương Dương nói xong, liền xoè lòng bàn tay nhỏ của mình ra trước mặt anh ta.
MC La vừa ký tên, miệng cũng không nhàn rỗi qua: “Cháu xem, đây là lần đầu chú ký tên trên lòng bàn tay của người khác đó. Nhìn bàn tay nhỏ non nớt kìa, chú thật sự có chút không nỡ làm dơ.”
Dương Dương cố giả vờ ra vẻ thoải mái: “Không sao, không sao…cháu không chê dơ, nhưng chú làm tay cháu ngứa quá. Nhưng nói qua cũng phải nói lại, chữ của chú viết không được đẹp cho lắm, xêm xêm với trình độ của Ngô Tiểu Nhị đó.”
Câu nói này khiến MC La có chút khóc không được mà cười cũng không xong: “Thật xin lỗi, chú luôn viết chữ lên giấy, không có luyện trên lòng bàn tay của ai qua. Nhưng chú lại muốn hỏi, Ngô Tiểu Nhị mà cháu nói lúc nãy là ai thế?”
“Là tiểu đệ của cháu.” Dương Dương buột miệng nói ra.
“Ha, thật không ngờ, cháu còn là một lão đại nữa.” MC La nói xong còn cúi người với cậu nhóc một cái: “Thật đúng là thất kính thất kính. Được rồi, ký tên xong rồi, cháu cũng nên nói cho chú biết tại sao cháu lại đến đây rồi chứ?”
Dương Dương lấy tay về xem thử, gật gật đầu: “Cháu và em gái lần này tới là để tìm cho chúng cháu một người ba mới.”
“Chú đã làm nhiều số rồi, đại đa số là tìm một nửa kia cho mình, hôm nay là lần đầu chú nhìn thấy trẻ con đến tìm ba đó. Cháu có thể nói tại sao lại phải đến đây tìm ba không?” MC La cảm thấy có chút bất ngờ với câu trả lời của Dương Dương, cũng có chút cảm khái.
“Dì ơi, cháu muốn tìm anh trai.” Lúc này Cửu Cửu cũng buông tay đạo diễn Lương ra, sau khi nói với cô ta một câu, liền chạy đến trước mặt MC La.
Thực ra anh ta cũng đã chú ý đến Cửu Cửu từ lâu, anh ta mỉm cười một cái: “Em gái nhỏ, hay là, cháu nói một chút xem tại sao lại phải tìm ba ở chỗ này?”
Cửu Cửu lập tức nhớ đến lời mà hôm qua Dương Dương dạy cho bé: “Ba cháu vừa già vừa xấu xa, cháu tìm người yêu dùm cho mẹ, đá ổng đi.”
Câu nói này khiến cho trán MC La lập tức xuất hiện hắc tuyến: “Hở? Cho nên cháu muốn bán đứng ba cháu?”
Dương Dương và Cửu Cửu cùng gật đầu, sau đó đồng thanh nói: “Không sai, nếu không thật lòng thì biến!”
Lời này vừa tuôn ra, đã khơi dậy một tràng tiếng xuýt xoa, sau đó là một tiếng vỗ tay như sấm dền.
“Anh bạn nhỏ, chú rất hứng thú với người cha mà các cháu nói, không biết anh ta tên là gì?”
***
Khi MC hỏi Dương Dương về tên của ba, sắc mặt cậu nhóc lập tức thay đổi.
“Sao cháu hởm biết chương trình của các chú lại có khâu mua một tặng một thế?”
“Mua một tặng một?” MC có chút bối rối.
“Phải đó, chúng cháu đến tìm ba mới, sao lại hỏi tên của ba nữa. Không lẽ còn muốn tìm cho chúng cháu một người mẹ mới sao?” Dương Dương truy hỏi.
“Cái này…” MC lập tức có chút nghẹn lời, đồng thời cũng khơi dậy một trận cười ồ của khán giản, và một tràng pháo tay kịch liệt.
Nhưng dù sao vị MC này cũng đã chinh triến nhiều trận rồi, anh ta rất nhanh đã nghĩ ra một lời nói khéo: “Anh bạn nhỏ. Chú sở dĩ hỏi tên của ba cháu, đó cũng là bởi vì từ ngôn từ của các cháu lúc nãy có thể nhìn ra được, các cháu cũng vốn không thích người cha tiền nhiệm của các cháu, hơn nữa anh ta nhất định cũng không đối xử tốt với mẹ của các cháu. Chuyên mục phục vụ cuộc sống này của bọn chú, không chỉ giúp đỡ những kẻ yếu thế. Đồng thời còn đả kích những kẻ bắt nạt người yếu thế nữa, khiến cho bọn họ ngoại trừ chịu sự khiển trách của lương tâm ra thì còn phải chịu sự khiển trách của xã hội nữa.”
Lần này, lại đổi thành Dương Dương cau mày, cậu nhóc thực ra cũng không có quá nhiều thành kiến với Bắc Minh Thiện. Đặc biệt là trong phương diện cuộc sống của mình, chưa hề có chút đối xử tệ nào với mình.
MC nhìn ra được Dương Dương đang do dự, liền vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai nhỏ của cậu nhóc, lời lẽ nghiêm chỉnh mà nói: “Anh bạn nhỏ, có phải cháu lo sau khi phát lên TV thì ba của các cháu sẽ gây bất lợi cho các cháu và mẹ các cháu không? Chú có thể bảo đảm với các cháu, bọn chú có dư luận xã hội mạnh mẽ, nếu như anh ta dám gây bất lợi cho mẹ con các cháu thì bọn chú cũng sẽ không để cho anh ta sống yên ổn đâu.”
Dương Dương nhướng mày, sau đó cúi đầu, một chân vẽ vòng tròn: “Thực ra cháu không lo lắng là sau khi nói tên ra thì ông ấy sẽ làm gì bọn cháu. Chỉ là….”
“Chỉ là cái gì? Nếu đã không thể gây uy hiếp gì cho các cháu, vậy tại sao lại không nói ra? Ồ! Chú biết rồi, nhất định là bởi vì các cháu đối với anh ta vẫn còn tồn tại một phần hiếu thảo, thật đúng là hiếm thấy. Nếu các bé đã thật sự không muốn nói, vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng các bé nữa.” MC nói xong, khom lưng xuống, thấp giọng nói vài câu ở bên tai Dương Dương: “Anh bạn nhỏ, cháu có thể nhỏ tiếng nói cho chú biết ba cháu là ai không. Nhưng cháu có thể yên tâm, bây giờ những người khác đều không nghe được đối thoại giữa chúng ta đâu.”
Dương Dương vốn không phải là xuất phát từ lòng hiếu thuận gì, mà là cậu nhóc nhanh chóng nhớ ra Cửu Cửu vẫn còn ở đây, nếu như cậu nhóc nói ra tên của ba, lỡ như em gái vẫn còn ám ảnh tâm lý với ba thì làm sao bây giờ.
Đây không phải là mất mặt trước đám đông sao, sau này em gái còn phải thường xuyên bị người ta chê cười nữa.
Dương Dương lúc này vẫn nghĩ đến cho Cửu Cửu đầu tiên.
Nhưng lúc này, khi MC lấy micro ra nhỏ tiếng hỏi mình, Dương Dương cảm thấy Cửu Cửu hẳn sẽ không nghe thấy đâu.
Bé sáp lại gần tai của MC chút nữa, sau đó thấp giọng nói: “Ba của bọn cháu tên là Bắc-Minh-Thiện.”
Ba chữ này vừa thốt ra, chỉ thấy mặt của MC lập tức trở nên xám ngắt, cơ thể cũng hoá đá theo.
Cả người khom lưng, đông cứng ở đó.
Vài giây sau anh ta mới tỉnh lại, quay đầu lại nhìn về đứa bé ở trước mặt này, trong ánh mắt của anh ta dường như còn lộ ra một tia thần sắc sợ sệt.
Có lẽ có đánh chết anh ta cũng không ngờ được, hai đứa bé mà đạo diễn tìm tới lại có bối cảnh thâm như vậy.
***
Danh tiếng của Bắc Minh Thiện không những ảnh hưởng trên thương nghiệp, mà gần như còn vang dội trên cả giai cấp quản lý cao cấp của thành phố A nữa.
Điều khiến MC vạn lần không hề nghĩ đến, hai đứa trẻ đứng ở trước mặt mình này lại là con của Bắc Minh Thiện.
Điều khiến anh ta càng không thể tin được, chính là mục đích mà hai đứa bé này đến đây hôm nay là muốn ‘bán đứng’ Bắc Minh Thiện.
Phải biết, có bao nhiêu người có nằm mơ cũng muốn được bắt quàng làm họ với một đại nhân vật như Bắc Minh Thiện, cho dù là nâng giày cho anh.
“Chú, chú sao thế?” Dương Dương nhìn thấy MC có chút khác với khi nãy, như là bị gì đó làm hoảng sợ rồi vậy.
MC nở nụ cười cứng đờ với Dương Dương: “Không, không có gì. Chúng ta bắt đầu ghi hình đi.”
Nói xong, anh ta chậm rãi đứng thẳng người dậy.
Cũng may anh ta là một MC tương đối có kinh nghiệm sân khấu, trong khoảng thời gian rất ngắn đã điều chỉnh xong cảm xúc của mình, sau đó quơ tay lớn tiếng nói: “Hoan nghênh mọi người đến với trường quay , chương trình của chúng ta bây giờ bắt đầu…”
Tiếp đó là tiếng nhạc vang lên, đạo diễn cũng nhân lúc đưa Dương Dương và Cửu Cửu đến chỗ trống dành cho Cố Hạnh Nguyên.
Đám khán giá dường như không phát giác ra lúc nãy có gì đó không ổn, cũng máu huyết sôi sục theo tiếng nhạc vang lên.
Quá trình quay vốn dĩ chỉ hơn 1 tiếng, với vị MC này mà nói, giống như là qua một năm vậy.
Trong quá trình, người ở hiện trường cũng sẽ thỉnh thoảng bị hai đứa bé này chọc cười ồ lên, bầu không khí ở hiện trường cũng trở nên sống động vui nhộn hơn trước đây rất nhiều.