Luận về múa mép khua môi, Phí Linh Sinh không
bao giờ có thể là đối thủ của Hàn Tam Thiên, mà
Phí Linh Sinh cũng không dám tùy tiện dùng thực
lực mình đấu với Hàn Tam Thiên. Vì vậy trong
trường hợp này, Phí Linh Sinh lựa chọn ngậm
miệng. Đây là cách tết nhất để đối phó Hàn Tam
Thiên.
Trái lại Hàn Tam Thiên cảm thấy không có gì cả.
Phí Linh Sinh làm việc trái với lương tâm, tự mình
đuối lý không tranh cãi với anh cũng là bình
thường.
Nhưng mà trong mắt của tâm phúc kia lại có hơi
kinh hãi.
Nói thế nào Phí Linh Sinh cũng là cường giả Cực
Sư cảnh, ngay cả là đế tôn cũng phải cấp mấy
phần sắc mặt cho nàng. Thế nhưng Hàn Tam
Thiên hoàn toàn không thèm để ý đến Phí Linh
Sinh, hơn nữa còn khiến Phí Linh Sinh nhiều lần
kinh ngạc, điều này có vẻ hơi khó tin.
Chẳng lẽ nói, Phí Linh Sinh đã từng đánh với Hàn
Tam Thiên, không phải đối thủ của Hàn Tam Thiên,
cho nên bà ta mới để Hàn Tam Thiên tùy ý trêu
chọc mình sao?
Đây là một tin tức vô củng quan trọng, tâm phúc
tất nhiên sẽ báo cáo với đế tôn.
Lại đi vào đại điện một lần nữa, đề tôn không nói
thêm gì, Phí Linh Sinh xuất hiện cũng nằm trong
dự đoán của ông ta.
“Hai vị, mời đi theo ta.” Đế tôn nói xong trực tiếp
dẫn theo hai người đi Tàng Thư Các.
Cái gọi là Tàng Thư: Các thật ra là gian lầu các
nhìn qua cực kỳ bình thường, thậm chí còn hơi tôi
tàn trong mắt Hàn Tam Thiên.
Cấm địa quan trọng như vậy lại là một căn phòng
nhìn không có gì, ngoài việc được bảo vệ cần mật
ra, không hề giống nơi quan trọng chút nào.
“Tiền bối Phí, nơi thế này bà vẫn chưa từng tới
sao?” Hàn Tam Thiên cười nói với Phí Linh Sinh.
Phí Linh Sinh biết Hàn Tam Thiên muốn nói cái gì,
nói thẳng: “Đúng vậy, nếu như không có ngươi,
đời này của ta cũng không thể đến được. Yên tâm
đi, có cơ hội ta nhất định sẽ cảm ơn ngươi thật
tốt."
“Ha ha." Hàn Tam Thiên cười nhạt một tiếng, nói:
"Cảm ơn thì không cần, tiền bồi Phí thiếu tôi nhiều
như vậy không bằng đồng ý với tôi một yêu cầu đi.”
Phí Linh Sinh cảnh giác nhìn Hàn Tam Thiên. Tên
nhóc chết tiệt này cũng không phải là đèn đã cạn
dầu gì, yêu cầu của hắn chắc chắn không đơn
giản, không bao giò có thể tùy tiện đồng ý.
“Yêu cầu gì?" Phí Linh Sinh hỏi.
“Bây giờ còn chưa nghĩ kỹ, sau này nghĩ xong rồi
sẽ nói cho bà biết, thế nào.” Hàn Tam Thiên nói.
Phí Linh Sinh lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Ngươi
nằm mơ đi."
“Yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không để bà làm
chuyện thương thiên hại lý, dù sao tôi cũng là một
người dân lương thiện cũng không làm được
những chuyện đó." Hàn Tam Thiên nói.
Lúc này, nhóm ba người đã đi đến tước lầu các.
Đề tôn xoay người nói với hai người: “Nơi này là
Tàng Thư Các, hy vọng hai vị có thể giữ bí mật về
chuyện ngày hôm nay.”
"Xin bệ hạ yên tâm, tôi tuyệt đối kín tượng, nếu
như chuyện này bị truyền ra ngoài thì nhất định
không có quan hệ gì với tôi cả." Hàn Tam Thiên nói.
- -----------------