Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Áo Thế đột nhiên hét lên, dường như đã không thể kìm chế được nữa.

“Thật sự là có thứ gì đó.” Áo Thế lập tức thốt lên.

Cho dù thứ gì cũng không nhìn thấy, nhưng chỉ trong tích tắc, đột nhiên cảm nhận được một sự chuyển động kì lạ ở chính giữa Khốn Tiên Cóc.

“Dưới đó có thứ gì vậy chứ?”

Đột nhiên, Áo Thế vô cùng kinh ngạc, ánh mắt đột nhiên vô cùng khẩn trương cúi xuống nhìn mặt đất ở phía dưới chân mình.

Đồng thời, Lục Vô Thần và Hàn Tam Thiên cũng đều có phản ứng.

Diệp Cô Thành kìm chế cơn tức giận đưa mắt nhìn xuống dưới mặt đất, ngoại trừ vùng đất khô cằn vạn dặm của núi Khốn Long ra, làm gì còn có thứ gì kì lạ ở đây nữa chứ?

Rỏ ràng là đang giả thần giả quỷ mà.

Điều đáng buồn cười chính là, Áo Thế và Lục Vô Thần cũng đều có suy nghĩ như vậy.

“Theo ta thấy, căn bản là Áọ Thế bị Hàn Tam Thiên đánh đến phát hoảng, vì vậy bây giờ vì kinh hải mà có suy nghĩ ngu ngốc như vậy.” Diệp Cô Thành nghiên chặt răng, nhỏ giọng phát tiết lên đám người của Ngô Diễn.

Nói là tức giận nhưng chính là cảm thân cảm thấy không bằng Hàn Tam Thiên, nên vô cùng cay đăng.

“Nói không sai, dưới mặt đất chỉ toàn là đất đai cằn cỗi dẫn đến trận động đất như vậy, nói thành như vậy, bọn họ quả thật quá khoa trương rồi."Ngô Diễn cũng nói theo ý của Diệp Cô Thành, huống hồ hắn cũng không hề phát hiện ra sự bất thường ở trên mặt đất.

Cả đám người lúc này đang tự an ủi bản thân, còn hai mắt của Hàn Tam Thiên đang nhìn chằm chằm về phía kì lạ đó.

Lời nói của Áo Thế hoàn toàn không sai, ít nhất ở đằng xa kia Hàn Tam Thiên cũng cảm nhận được điều bất thường trong đó.

Nếu như đoán không nhầm, dưới mặt đất sẽ có một vật khổng lồ nào đó, cho dù Hàn Tam Thiên không biết được nó to lớn đến cở nào.

“Áo lão gia, cho dù có thứ gì hay không, chúng ta nhân cơ hội hỗn loạn này, chính là lúc chúng ta ra tay hành động, lúc nảy người có nhận thấy rằng, Hàn Tám Thiên rỏ ràng bị Lục Nhược Tâm khống chế, tương lai nhất định sẽ là phiền phức của Hải Vực Dũng Sinh và Dược Thần Các ta, nhân lúc thế lực chúng ta lớn mạnh, còn thế lực của bọn họ đang suy yếu, chúng ta hãy làm điều gì đó đi.” Vương Hoãn Chi quay sang nói những lời trong lòng của mình với Áo Thế, đồng thời quẹt tay qua cổ hàm ý giết người, ý đồ không thể không rõ ràng được hơn nửa.

“Đúng vậy, Áo lão gia, những lời của Vương Tôn chủ nói quả thật không sai, trước mắt Lục Vô Thần đã bị thương vô cùng nghiêm trọng, căn bản không thể nào ra tay giúp đỡ Hàn Tam Thiên, nếu như lúc này chúng ta phát động tấn công Hàn Tam Thiên, Hàn Tam Thiên lập tức sẽ thuộc về chúng ta.”

“Ngàn vạn lần không nên thả hổ về rừng."

Vương Hoãn Chi dứt lời, cả đám thuộc hạ của hắn cũng vội vàng nói với Áo Thế.

Từ một gốc độ nào đó, quả thực bọn họ vì tương lai của Đỉnh Lam Sơn mà lo lắng, nhưng còn một phần là lo cho an nguy của bản thân, bởi vì những chuyện mà Hải Vực Dũng Sinh đã làm đối với Hàn Tam Thiên, không ai không hiểu rỏ.

Một khi Hàn Tam Thiên quay trở lại, vậy tất cả những người này nhất định sẽ không được yên ổn.

Vì vậy, trong thời khắc then chốt này, nhóm người Dược Thần Các đột nhiên muốn đoàn kết lại với nhau.

Ngay cả khi giữa Lục đại thống lĩnh và Diệp Cô Thành luôn có những mâu thuẫn, cũng khó mà đi đến sự đồng lòng như thế này.

Áo Thế chau mày lại, rõ ràng những chuyện này hắn đã từng nghĩ qua, thậm chí đã có quyết định ngay sau khi Lục Nhược Tâm khống chế được Hàn Tam Thiên.

“Hàn Tam Thiên đã hút huyết ma long, và đã nhập ma, đến nay sự biến mất của Khổn Tiên Cốc, chúng ta có thể nói chính hơi thở quỷ của hắn đã nuốt chửng tất cả, nói với tất cả mọi người trong thiên hạ, sự biến mất của Khốn Tiên Cốc này là chuyện đầu tiền, sau đó các vùng đất khác cũng sẽ dần dần biển mất.” Cô Du nhẹ nhàng nở một nụ cười độc ác.

Bên ngoài có vẻ là một nữ nhi hiền | thục, nhưng nội tâm thì ác độc như | loài rắn, về điểm này, Lục Nhược

Tâm không thể nào so bì lại với cô ta.

“Đều là người của Áo gia, Diệp Cô | Thành, người phải cố gắng học hỏi | thêm.” Áo Thế quét mắt nhìn về | Diệp Cô Thành, rõ ràng như đang | biểu dương Cô Du.

| “Nếu đã như vậy, hãy giết chết Hàn | Tam Thiên.”

Dứt lời, một tiếng hét to vang lên, | tất cả nghe theo mệnh lệnh.

| “Sự biến mất của Khốn Tiên Cốc có liên quan đến chuyện Hàn Tam

Thiên nuốt máu của Ma Long, mới | bị nhập ma như vậy, làm hại cho tất

cả huynh đệ ở đây, nay Hải Vực

Dũng Sinh và Dược Thần Các sẽ | thay trời hành đạo, trừ hại cho dân.”

Vương Hoãn Chi hùng hổ hét lớn lên, tất cả đệ tử của Dược Thần | Các và Hải Vực Dũng Sinh đều bắt | đầu hành động.

“Tam Thiên, bọn họ đánh đến rồi.”

Mặc Dương vội vàng nói với Hàn | Tam Thiên

- Nhưng khi nghe thấy những lời nói

này, Hàn Tam Thiên lại không hề có bất cứ phản ứng nào, hai mắt chăm chú nhìn xuống mặt đất: “Nó cử động rồi.”

- -----------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK