“Chính xác.” Thám tử trả lời.
“Tông chủ, nghe nói Hàn Tam Thiên này là người trái đất, nhưng mới tới thế giới Bát Phương không lâu, liền cầm búa Bàn Cổ trong tay, vốn tưởng rằng đã rơi vào vực sâu vô tận chết rồi, vậy mà hắn lại hóa thân thành thành người thần bí phóng ra những ánh sáng kỳ dị ở điện Kỳ Sơn, sau đó Hư Vô tông đại phá mấy trăm ngàn liên quân của Dược Thần các, cuộc đại chiến thành Hỏa Thạch đỉnh cao không ngờ lại gọi ra kiếp tán tiên, hơn nữa còn tể tựu cả bốn kiếp thần thiên thủ, mấu chốt là Hàn Tam Thiên hình như là còn sống sót qua thảm họa này.” Thuộc hạ vội vàng báo cáo.
“Đệt mẹ!” Mặc dù là tông chủ Ma đạo, nhưng trên thực tế Mã Bắc Thiên luôn luôn là một người nhẹ nhàng, nho nhã, cái thứ thô tục này hầu như rất ít xuất hiện ở trong miệng hắn ta, nhưng lúc này nghe được những chuyện sau đó của Hàn Tam Thiên, cũng không nhịn được trực tiếp đứng lên mở miệng mång to.
Trong số những chuyện này, bất luận một chuyện nào cũng đủ để khiến bất kỳ người nào chết hơn một trăm lần rồi, thế nhưng Hàn Tam Thiên người này kiên cường tự mình dựa vào sức lực của một người, trực tiếp giải quyết tất cả mọi chuyện trong một lần, mấu chốt
Mấu chốt là con mẹ nó hắn còn mạnh như rồng như hổ vậy.
Dùng từ biến thái cũng không thể hình dung nổi người này, dùng chấn động cũng không thể hình dung nội tâm của mình.
Cho nên con bà nó một câu tiêu chuẩn là hàng ngàn vạn trạng thái cảm xúc, cũng là có sức biểu đạt nhất.
“Con mẹ nó người này biến thái như vậy?” Ma Bắc Thiên buồn bực nhìn thiên không xa xăm, khó trách người này có thể đánh nhau với hai đại gia tộc, nhìn tư lịch của hắn mà xem, hắn quả thật có tư cách này.
“Lão tử lại nói, thiên không bên kia đã thành như thế, hóa ra là như vậy.” Ma Bắc Thiên không khỏi cảm thản nói.
Chỉ là, một lát sau, khóe miệng hắn ta bỗng nhiên lộ ra một nụ cười mỉm, liếc nhìn thuộc hạ: “Xem ra, tổ tiên ác ma của ma tộc sắp tái hiện nhân gian.”
Nhất thời thuộc hạ hơi sửng sốt, tổ tiên ác ma chính là tổ tiên đã khai tông của ma tộc, nhưng sau khi thiên địa sơ khai không lâu liền bị những chân thần ban đầu hợp lực chém giết, tông chủ bỗng nhiên nói một câu như vậy, là có ý gì?
Thấy thuộc hạ không hiểu, Ma Bắc Thiền cười một tiếng, ngắm nhìn thiên không bên kia nói: “Người bảo thám tử lặp lại lời nói ban đầu một lẫn nữa.”
Nhất thời thám tử và thuộc hạ trố mắt nhìn nhau, không biết lời này của Ma Bắc Thiên là có ý gì.
Chỉ là, nếu Ma Bắc Thiên nói, thám tử cũng không dám thờ ơ, vội vàng kể lại toàn bộ lời nói khi trước một lần.
Nhưng khi hắn ta lần nữa nói đến đoạn Hàn Tam Thiên nuốt máu Ma Long, đã bị phát điên, không khỏi trừng lớn mắt, mà dường như đồng thời trong nháy mắt thuộc hạ cũng đã hiểu ra, sau đó kinh hãi, không khỏi mừng rỡ, nhìn Ma Bắc Thiên vô cùng không thể tưởng tượng được mà nói: “Tông chủ, ý của ngài là..."
“Ma Long vốn là ma vật, Hàn Tam Thiên nuốt máu Ma Long, vậy thì cũng đồng nghĩa với việc trong người người kia có máu của ma tộc ta.” Ma Bắc Thiên cười nói.
“Nếu như ma tộc ta có nhóm cao thủ kia gia nhập, há chẳng phải sau này không cần phải trốn đồng trốn tây, thậm chí... Thậm chí ngày nào đó còn có thể công khai tuyến chiến với đám cẩu tặc chính đạo kia sao?” Thuộc hạ vui mừng tiếp lời, suy nghĩ tới một tương lai tốt đẹp, liền không khỏi cả người tinh thần phần khởi.
Hiển nhiên Ma Bắc Thiên cũng rất khát khao về cái tương lai tốt đẹp này, khóe miệng cậu lên một nụ cười mãi mà không tắt.
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Ma Bắc Thiên mắng: “Tiểu tử ngốc, cười ngây ngô cái gì, người mau đi thông báo cho hai điện kia đi, kế hoạch có biến, để cho tất cả mấy người bọn họ, trong vòng mười phút lập tức tập hợp ở chỗ này cho ta.”
Thuộc hạ cười ha ha gật đầu một cái, chỉ là dường như lại vui mừng quá mức mà chỉ số thông minh giảm xuống, không khỏi ngốc nói: “Tông chủ, ngài kêu ta làm gì cơ?”
Một giây tiếp theo chính hắn ta phản ứng lại, liền loạng choạng lui xuống, chạy đi.
Chỉ trong chốc lát, trong rừng rậm nhanh chóng có hai nhóm người hình thù kỳ lạ, quái dị chạy ra.
Một bên xuất hiện những người giống như được chế tạo từ những tảng đá lớn, đầu rất cao, vóc người lại vạm vỡ, nhưng ai ai cũng có khuôn mặt hung ác, lông trên thân thể rất dài, cả người đầy nếp da nhăn, nhìn đã dọa người lại ít nhiều có chút buồn nôn.
Mà dẫn đầu trước mặt bọn họ lại là một đứa tiểu hài tử cao chưa đầy một thước.
| Chỉ là, đứa nhỏ này tuy nhỏ, nhưng | trang sức trên người cũng rất kỳ dị, | người trần truồng, trên người đeo | một dải lụa dài, trên đầu có một bím
tóc cao ngất, dải buộc trên bím tóc là màu xanh lục, bên hông bên trái
đeo một cái hồ lô nhỏ, bên phải treo | một cái giỏ, trong giỏ có một con | rắn màu đen.
Ở mới nhanh
Bên kia thì bình thường hơn nhiều, | quần áo cũng rất là hoa lệ, dẫn đầu I là một nữ tử, mặc dù không bằng | hai vị kia của Khốn Tiên cốc, nhưng cũng trời sinh đoan trang xinh đẹp, khóe mắt hơi có chút đen tựa như
kiểu trang điểm mắt khói ở trái đất | vậy, ngược lại cũng càng làm cho
nàng ta tăng thêm mấy phần dã tính và diêm dúa, lòe loẹt.
“Ma Bắc Thiên, làm gì đó, không
phải đã nói là mai phục cùng nhau | mà, lão tử đây vừa khéo bố trí thuộc | hạ thỏa đáng xong, người lại đặc
biệt bảo chúng ta tập hợp?” Tiểu hài tử trước mặt mấy người cao lớn hé | miệng một cái, tuy giọng nói như
đứa trẻ nhưng lại không có cái loại | non nớt đó, ngược lại lại có chút
gian trá, có chút không đàng hoàng.
“Yêu Quỷ, một cung hai điện chúng | ta đã thương lượng xong là hợp tác | cùng nhau, nên ngươi bớt nói nhảm
đi.” Một bên khác nữ tử dẫn đầu không nhịn được lạnh giọng nói.
| Nói xong, nữ nhân kia lại không | nhịn được mà nhìn Ma Bắc Thiên | một cái, nhất thời khó chịu nói: “Có
chuyện gì đáng để người vui mừng như thế?”
“Chuyện lớn, chuyện lớn!” Ma Bắc Thiên kích động hô to.
- -----------------