“Trừ phi ngươi có thể giữ lại ý thức.”
Cùng lúc hai người đều nói ra những lời này, không được gọi là tâm linh tương thông gì đó, chỉ có thể nói rằng tư tưởng lớn gặp nhau.
Nếu như mất đi ý thức, dẫn đến sự cuồng nộ của Huyết long, cộng thêm sức mạnh của bản thân, đây là cách bất đắc dĩ nhất. Nhưng Hàn Tạm Thiên và linh hồn ma long hiểu rất rõ, cho dù là vậy cũng chưa chắc là đối thủ của hai chân thần kia, trận đấu khi nảy là minh chứng rõ ràng nhất.
Cách duy nhất đó chính là Hàn Tam Thiên có thể giữ được ý thức như hiện tại, lấy sự thông minh của hắn kết hợp với sức mạnh, không dám nói có phải là đối thủ của hai vị chân thần kia hay không, nhưng có lẽ đây là cơ hội duy nhất.
“Nhưng mà nếu như không giữ được ý thức, ta e rằng...
“Ngươi sợ sẽ không có lần sau, phải không?”
Linh ồn Ma long nhẹ nhàng gật đầu, hai linh hồn nhập lại một, biểu hiện lần này chính là tẩu hỏa nhập ma, một lần đã đủ nguy hiểm rồi, bản chất ý chí mạnh mẽ của Hàn Tam Thiên và sự áp chế của hai vị chân thần mới có thể áp chế được huyết long một cách kì diệu, khiến Hàn Tam Thiên bình phục lại.
Nhưng lần này có thể may mắn như lần trước nữa sao?
Mặc dù cũng có thể có kì tích, như rõ ràng vô cùng nhỏ.
Mà khả năng lớn nhất đó chính là sẽ bị người khác tiêu diệt.
Bởi vì so với Hàn Tam Thiên lúc bình thường, ít nhất khi đánh không lại hắn vẫn biết bỏ chạy, còn biết thể nào là hòa giải, nhưng Hàn Tam Thiên sau khi bị nhập ma, dưới sự ảnh hưởng của Huyết long, trong mắt chỉ có sự tàn sát, hận thù, muốn đánh thì đánh, đánh đến chết mới thôi.
Vị vậy...
“Chẳng lẽ, chúng ta như bây giờ cũng còn có sau này sao?” Hàn Tam Thiên vô cùng khổ sở, mếu mào nói.
Làm họ mất mặt như vậy, liệu họ còn mặt mũi nào nhìn người khác không? Chẳng lẽ họ không muốn nghĩ cách lấy lại danh dự từ Hàn Tam Thiên sao?
Cách này vô cùng đơn giản, chính là chỉ cần đánh bại Hàn Tam Thiên, khiến hắn phải trả giá, lấy đó làm gương cho kẻ khác, khôi phục lại uy quyền.
“Ngươi nói cũng đúng, đã nghĩ ra cách giữ lại lí trí trong lúc bị ma nhập chưa?” Linh hồn ma long gật gù nói.
Hàn Tam Thiên gật đầu, cho dù có một chút căng thẳng, nhưng trong đôi mắt vô cùng cương nghị.
“Được, liều chết cùng bọn họ thôi.” Lời nói lạnh lùng vừa dứt, linh hồn ma long liền không nói gì thêm nữa.
Hàn Tạm Thiên lạnh lùng hành động, liền ngồi xuống, vừa kìm chế đau đớn vừa điên cuồng tập trung sức mạnh.
Nhìn thấy hắc khi bắt đầu bao phủ cơ thể Hàn Tam Thiên, Lục Vô Thần và Áo Thế vô thức bước lùi về phía sau, đồng nhời nhíu chặt hai mày lại.
“Tên tiểu tử này muốn làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn bộc phát lại sao?". ngôn tình ngược
Trong lúc hai người đang vô cùng kinh ngạc, đột nhiên Hàn Tam Thiên đứng dậy, há miệng hùng hổ gầm lên.
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, cơ thể Hàn Tam Thiên cũng sừng sững bay trên không trung, hắc khí mãnh liệt nổ tung ra, ập tới phía Áo Thế và Lục Vô Thần khiến cơ thể bất giác lung lay.
“Tên tiểu tử này lại hóa ma rồi.” Lục Vô Thần sững sốt nói.
“Ma hóa thì như thế nào? Cũng chỉ là một tên phế vật mà thôi, Chẳng lẽ hắn không hiểu bài giáo huấn khi nảy?” Áo Thế mỉa mai đáp.
"Hừm..."
Âm thanh vừa phát ra, cơ thể Hàn Tam Thiên hừng hực khí thế. Hai mắt đỏ lên. Trên làn da trắng lúc này xuất hiện vô số gân guốc màu đen, giống như một mãnh hổ, mang theo khí thế hùng hổ tấn công tới.
Ầm!!!
Hàn Tam Thiên xông tới, áp lực mạnh mẽ, Áo Thế dùng kích thủy thần chống đỡ, trực tiếp cản trở đòn tấn công của Hàn Tam Thiên.
Áo Thế có hơi run rẩy, ánh mắt đột nhiên co rút lại. Mặc dù không thèm quan tâm đến Hàn Tam Thiền ma hóa như thế nào, nhưng quả thực hắn cũng phải thừa nhận rằng, sức mạnh sau khi ma hóa của Hàn Tam Thiên không thể xem thường được.
Bất luận là tu vi hay là thể lực, ngay cả sức mạnh trong chớp mắt đều đã tăng lên đáng kể.
Từ một mức độ nào đó mà nói, đây là bước tiến lớn, nhưng đối với Áo Thế mà nói, cho dù có mạnh hơn nữa cũng không hề có một chút ý nghĩa nào.
“Lục Vô Thần, tiếp tục hạ gục hắn đi.” Hồng quang trong tay hắn lập tức lóe lên.
“Được thôi.” Lục Vô Thần nhẹ nhàng gật đầu, mặc dù hắn có ý định thu phục Hàn Tam Thiên, nhưng Hàn Tam Thiên đã bước vào con đường ma hóa sai trái này. Mặc dù lấy lại được lí trí trong một thời gian ngắn nhưng Hàn Tam Thiên đã đi đến bước đường như vậy, đạn đã lên nòng không thể không bắn, vì là chân thần nên hắn không còn lựa chọn nào khác.
“Được, người phòng thủ, ta tấn công.”
Áo Thế lạnh lùng hét lên, Lục Vô Thần bên kia cũng bắt đầu hành động, hai tay bắt đầu chậm rải chuyển động như thái cực quyền, sức mạnh bên trong cơ thể lập tức theo từ thế tay mà phát ra bên ngoài.
Thần quang tụ lại ngày càng nhiều, đồng thời kết hợp với thế tay tạo ra thái cực quyền. Thái cực quyền chuyển động ngày càng mạnh mẽ.
“Hóa thần đại pháp.”
Lục Vô Thần nhẩm câu chú trong miệng, thái cực thần mang trong lòng bàn tay đột nhiên phóng ra một luồng ánh sáng, đầu bên kia là Hàn Tam Thiên vừa mới ổn định lại thì bị bắn trúng, cho dù ở khoảng cách rất xa, nhưng toàn bộ hắc khí trên cơ thể cũng bị hút vào thái cực thần mang.
Him!!!
Hàn Tam Thiên đột nhiên hừ lạnh một tiếng, đôi mắt nhuốm màu máu vô cùng phần nộ, nhưng cho dù có chống cự như thế nào đều không thể động đậy, thậm chí cả cơ thể từ từ bị thái cực thần quang hút vào.
“Tiểu tử ngốc, đối với thái cực bát quái này. Người có cô gắng vùng vẫy như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ khiến cơ thể ngày càng bị trói chặt thôi, tốt hơn hết là ngoạn ngoãn đứng yên đi.” Lục Vô Thần cười khổ thốt lên.
Dương như lúc này, bê kia là Áo Thế đang nắm sức mạnh huyết sắc trong tay.
“Thiết lập trận pháp.” Áo Thế lạnh lùng gầm nhẹ.
Đột nhiên một tia sáng bắn ra, mặc dù chỉ là một tia sáng mỏng manh nhưng không hề đơn giản, nó mang theo tia điện vô cùng mãnh liệt, chỉ lướt qua cũng có thể tiêu diệt hàng vạn binh mã.
Chiêu thức này mặc dù có vẻ rất đơn giản, nhưng thực tế cho thấy