"Chỉ có thế này sao?" Hàn Tam Thiên lạnh giọng cười một tiếng, đồng thời mở khí kình ra, một luồng khí đen cực mạnh và kim quang lập tức từ trong thân thể bay vọt ra ngoài.
Không so sánh sẽ không có thương tổn, nếu như đơn thuần nhìn ánh sáng màu xanh.
trên người lão râu bạc thì thật sự cũng đủ dọa người, nhưng nếu so sánh với Hàn Tam Thiên thì!
"Con mẹ nó quả thật yếu hơn người ta nhiều.
" Chung Bắc Hải bụm mặt, thật sự mẹ nó rất muốn cười, nhưng kia lại là sư huynh của mình, căn bản cười không nổi.
Lão râu bạc cũng thấy thế, trong nháy mắt khí thế mất hơn phân nửa, nhưng rất nhanh hắn ổn định lại, giả dối, con mẹ nó giả dối.
Giống như mới vừa giúp bọn hắn đánh tang thi lúc, tên ngốc này cũng chẳng khác gì, là tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ, huống hồ, một người trẻ tuổi thì có được bản lĩnh gì? Những thứ làm được đều là đồ chơi dọa người, lừa gạt người bên ngoài vẫn được, muốn lừa cao thủ như hắn thì quá mức ngây
thơ rồi.
"Cao thủ bát hoang, có chút ý tứ.
" Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười một tiếng, còn có chút tán thành với lực lượng của lão đầu.
"Tiểu tử, ngươi cũng có chút mắt nhìn, nhưng bây giờ mới phát hiện thì đã muộn.
Bởi vì tiểu tử ngươi đã chọc giận ta.
" Vừa mới nói xong, phất trần lập tức hiện lên một ánh sáng màu xanh, sau đó đột nhiên đánh tới Hàn Tam Thiên.
Cao thủ Bát Hoang quả nhiên không tầm thường, vừa ra tay đã thể hiện lực lượng cực mạnh.
"Con mẹ nó, đánh chết hắn.
"
Lòng tin của đệ tử Thiên Cơ cùng một lần nữa bắt đầu cháy rừng rực khi nhìn thấy lão râu bạc bộc phát.
Nhưng!
"Ba.
"
Đột nhiên, khi bọn hắn chuẩn bị vung tay hộ
to thì phất trần cũng đập vào trên cánh tay Hàn Tam Thiên.
Chỉ là sau khi vỖ xuống, nhưng Hàn Tam Thiên lại không giống như Đạo Thập Nhị, anh vẫn đứng yên ở đó, tay kia cũng nhẹ nhàng đặt đầu phất trần đầu trên cánh tay của mình.
"Ôi.
" Lão râu bạc nhức đầu hô một tiếng, hai tay trực tiếp ôm lấy đầu của mình.
"Ba.
"
Khi lão đang vội vàng bảo vệ mình thì lại bị đập vào trên vai!
Trên đầu!
Trên mặt!
Trên mũi!.
Danh Sách Chương: