Dù sao thì mặc dù cá tính của Vương Đông hơi khoa trương nhưng lại vô cùng hiền hoà, loại người này thường có thể sống tốt trên giang hồ, đắc tội với rất ít người.
"Bọn hắn giết người là vì tìm đồ vật, nhưng ông nội ta vẫn chưa đưa cho hắn.
" Vương Tư Mẫn nói.
"Tìm đồ?"
"Nếu ta đoán không lầm, hẳn là tìm Long Bàn.
"
"Long Bàn?" Hàn Tam Thiên cau mày nói.
"Cũng chính là hộp gỗ nhỏ lúc trước ông nội tặng cho ngươi.
" Vương Tự Mẫn nghiêm mặt nói.
Nghe nói như thế, Hàn Tam Thiên lập tức nhướng mày, đưa tay lấy ra cái hộp gỗ nhỏ lúc trước từ trong không gian Trữ Vật Giới.
Nó được đặt trong không gian Trữ Vật Giới của Hàn Tam Thiên đến nỗi sắp bị lãng quên.
Nhưng Hàn Tam Thiên vạn lần không nghĩ ra món đồ gần như bị mình lãng quên lại là nguyên nhân chân chính khiến nhà họ Vương bị diệt môn.
"Sau khi đám người kia xâm nhập vào, ông nội liền phải người hộ tống ta rời khỏi từ cửa sau, trước khi đi, hắn căn dặn ta, cho dù chết cũng tuyệt đối không thể nói bí mật về Long Bàn cho bất luận kẻ nào.
" Nói xong, nàng nhìn hộp gỗ trên tay Hàn Tam Thiên một cái.
"Ta rời đi không lâu, phủ đệ của nhà họ Vương đã nổi lên lửa lớn rừng rực, hết thảy đều chôn vùi trong hỏa hoạn, hộp gỗ nhỏ này cũng là đồ vật cuối cùng còn sót lại của nhà họ Vương chúng ta, cho nên, gà ốm, người nhất định phải giữ gìn kỹ nó, biết không?" Nói lên những hồi ức thống khổ này, Vương Tự Mẫn không khỏi lại lã chã rơi lệ thêm lần nữa.
Hàn Tam Thiên cắn răng, nắm thật chặt hộp gỗ, gật đầu: "Yên tâm đi, đồ vật mà Vương lão tiên sinh giao cho ta, ta tuyệt đối sẽ không cô phụ kỳ vọng của ông ấy.
"
"Tứ đại ác vương sao?" Hàn Tam Thiên lạnh
lùng giương mắt, trong lòng đã ghi lại bốn người này.
Nhưng trong bị thương Hàn Tam Thiên rất nhanh phát hiện một sự thật không thích hợp: "Chờ một chút, vừa rồi người nói là tứ đại ác vương đến nhà ngươi giết người tìm đồ! "
"Nhưng tại sao Diệp Cô Thành lại truy giết các ngươi?"
Nếu tứ đại ác vương liên hợp với hai nhà Phù Diệp vậy thì theo lý sẽ không có bất kỳ liên hệ gì với Diệp Cô Thành mới đúng.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác lại do Diệp
Cô Thành phụ trách truy sát.
Huống hồ, loại người có thể tới nhà người ta giết người cướp của, tất nhiên là có trình độ cực hung ác, cho dù là đồng minh cũng không có khả năng thay thế đi cướp đồ.
Chuyện này không thể nói là kỳ quái, mà thật sự là không thể tưởng tượng.
Nhắc đến điểm này, trong lúc nhất thời Vương Tự Mẫn tựa hồ cũng phát giác được chỗ không đúng: "Ngươi nói như vậy thì thật sự cũng có chút không đúng.
"
Bởi vì vẫn luôn chạy trốn trong kinh hoàng, Vương Tự Mẫn cũng không quá mức chú ý những người này có gì khác biệt, nhưng lúc này!.
Danh Sách Chương: