Nước giống như đã tìm thấy đứa con của mình, không ngần ngại truyền tất cả sức mạnh cho nó.
Cho dù bên ngoài nước cuồn cuộn mạnh liệt, nhưng bên trong lại dịu dàng, ôn nhu giống hệt như người mẹ.
Trong dòng nước đang cuồn cuộn, đột nhiên Hàn Tam Thiên cử động.
“Lạch cạch”
+
Chân cũng bắt đầu cử động.
Bùn đất trên người, ngay cả vết thương cũng nhanh chóng hòa thành sẹp rồi biến mất.
Chỉ trong phút chốc, da trên khắp cơ thể của Hàn Tam Thiên nhẵn mịn hệt như em bé, quần áo trên người cũng vô cùng sạch sẽ như mới được giác qua.
Hàn Tam Thiên từ từ mở mắt, đồng thời khóe miệng giương lên một nụ cười nham hiểm.
Hắn đã thành công rồi.
Cái khó nhất ở đây chính là làm thế nào để ngũ hành thần thạch xuất hiện.
Vốn dĩ ngũ hành thần thạch có sức mạnh riêng của nó, nhiều lần trong lúc khó khăn đã xông ra để bảo vệ chủ nhân của nó, lần này Hàn Tam Thiên lên tiếng triệu hồi, nó cũng không phụ kì vọng liền xuất hiện.
Trong ván cờ này, nếu thua hai linh hồn liền sẽ bị đánh, nếu thắng thì Hàn Tam Thiên liền có cơ hội để nghỉ ngơi.
Nhưng rõ ràng, Hàn Tam Thiên đã thắng.
Nhưng Hàn Tam Thiên không dám chậm trễ.
Tổn thương cơ thể có thể được chữa lành, nhưng tổn thương bên trong nhất định phải do bản thân tự chữa lành, đồng thời vết thương trong tâm hồn và tinh thần, vẫn cần phải dựa vào chính bản thân.
Từ từ vận khí hỗn thuần, hiệu quả chữa trị của ngủ hành thần thạch đối với Hàn Tam Thiên mà nói chỉ có tác dụng tạm thời, đủ để hắn chống cự mà vận động trở lại.
Khí hỗn thuần bắt đầu di chuyển, vết thương của Hàn Tam Thiên nhanh chóng được hồi phục lại.
“Quả nhiên là tổ tiên của các loại khí, thật sự rất cừ." Cảm nhận được hiệu quả mà khí hỗn thuần mang lại, cho dù là người điềm tĩnh như Hàn Tam Thiên lúc này cũng không khỏi kinh ngạc mà thốt lên.
Những vết thương nội tạng nghiêm trọng, khi gặp được khí hỗn thuần giống hệt như gặp được thuốc tiên, những nơi mà nó đi qua lập tức được chữa lành, thậm chí giống như chưa từng bị thương qua.
Cho dù là thương tổn về mặt tinh thần, nhưng sau khi vết thương được khí hỗn thuần chữa lành lại, thì tinh thần lập tức cũng phấn chấn trở lại.
“Tổ tiên của vận khí, có thể hóa giải vận khí, cũng có thể biến thành vận khí, vì vậy bất luận là phòng thủ hay tấn công, khí hỗn thuần vẫn là thứ mạnh mẽ nhất, có gì là kì lạ chứ?"
Đồng thời, trong đầu Hàn Tam Thiên nhớ ra một âm thanh quen thuộc.
“Ma long, người không sao chứ?"
“Hai lần bị tia điện đánh trúng, là người bình thường sẽ không thể chống đỡ nổi, nhưng ta đây dù gì cũng là ma long chúa tể của một phương! Ngươi thật sự nghĩ ta vô dụng vậy sao?"
“Yên tâm đi, có khí hỗn thuần của ngươi, ta không chết được đâu" Linh hồn ma long đáp.
Hàn Tam Thiên nhếch môi cười, rồi sau đó đưa tay phải lên, cười nói: “Còn quên mấy huynh đệ khác của ta nữa."
Dứt lời, Hàn Tam Thiên truyền năng lượng vào trong cánh tay.
Đồng thời, hình ảnh con trăng xanh mắt đỏ và tiểu bạch trên hai cánh tay đột nhiên phát sáng trở lại.
“Nó thật sự thú vị" Hàn Tam Thiên mĩm
cười.
“Đúng là có một chút thú vị" Ma long cũng thốt lên.
“Cái gì mà có một chút thú vị?" Hàn Tam Thiên nghe thấy liền có chút buồn chán, không hiểu liền hỏi.
“Ta nói hai con quái thú của ngươi." Linh hồn ma long cười nói.
Ma long cười rồi không nói thêm lời nào, càng khiến cho Hàn Tam Thiên thêm hiếu kì, nhưng hắn không nói, Han Tam Thiên lúc này cũng không thèm hỏi thêm, liền tiếp tục vận công trị thương.
“Ta còn có một con mạnh hơn nữa, đó là lần long, đồng loại với người, nhưng trước khi dạ quỷ đến bảo nó giúp huynh đệ của ta, nên không mang theo"
“Ta đương nhiên biết nó." Linh hồn ma long trả lời: “Nhưng so sánh hai bên với nhau."
Nhưng nói được nửa câu, nhìn thấy Hàn Tam Thiên đã nhắm mắt định thần, tập trung vận công trị thương, nó cười khổ lắc đầu, cũng không muốn quấy rầy hắn, bản thân cũng nhắm mắt lại để định thần.
Nhưng Hàn Tam Thiên lúc này lại không hề hay biết rằng bản thân đã bỏ qua một thông tin cực kì quan trọng.
.
Danh Sách Chương: