Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1233

Chỉ là, Hoắc Phong Lang cũng là con của Sở Minh Khôi, Sở Minh Khôi còn có thể hi sinh con trai ruột của mình hay sao?

Kiều Nhất không khỏi buồn bã nói: “Không biết Trình Nhã Thanh làm sao lại trở nên như thế này. Tôi và Trình Nhã Thanh cùng nhau lớn lên trong trại huấn luyện. Chúng tôi từng có quan hệ tốt, nhưng sau đó cô ấy lại bảo vệ Nhạc Hạ Thu. Từ đó chúng tôi ít nói chuyện hơn. Tôi cảm thấy cô ấy từ lúc bắt đầu bảo vệ Nhạc Hạ Thu thì từ từ thay đổi. ”

Hoắc Anh Tuấn tim đập mạnh, quả thực Nhạc Hạ Thu bụng dạ không tốt, nhưng sau khi Trình Nhã Thanh vừa mới trở thành thành viên của Long Các, liền phái Trình Nhã Thanh đi bảo vệ Nhạc Hạ Thu, lúc đó Trình Nhã Thanh mới là một tờ giấy trắng bị Nhạc Hạ Thu bôi đen.( là do anh tạo nghiệp cả thôi)

Về sau, Trình Nhã Thanh đối với Nhạc Hạ Thu so với anh còn trung thành hơn, có lẽ Trình Nhã Thanh nổi loạn không thể thiếu phần của người phụ nữ hung ác Nhạc Hạ Thu xúi giục ly gián.

Kiều Nhất thấy sắc mặt Hoắc Thiếu càng ngày càng xấu, vội nói: “Hoắc Thiếu, thực xin lỗi, tôi nói năng bốc đồng…”

“Không sai, lời anh nói là đúng, có lẽ thất bại trong cuộc đời của tôi là do người phụ nữ Nhạc Hạ Thu.”( haha nhận ra hơi muộn đấy anh mình ơi)

Hoắc Anh Tuấn ngứa ngáy khó chịu, “Cũng may là vụ án sắp bắt đầu. Tôi sẽ thu hết tiền trước rồi mới nói chuyện. Các khoản sau này cứ từ từ giải quyết.”

Chỉ là Hoắc Phong Lang… Hoắc Phong Lang….

Liệu kiếp này có gặp lại anh ấy không?

Sau khi Kiều Nhất rời đi, Hoắc Anh Tuấn tuyệt vọng mở cửa bước ra ngoài, vừa lúc thấy Hoắc Nhã Lam từ bên ngoài quay lại.

“Sao mẹ về muộn vậy?” Hoắc Anh Tuấn thản nhiên hỏi.

“Đi gặp Vân Dương, aizzz, tình trạng của nó vẫn chưa cải thiện chút nào, chú, dì của con đều suy nhược, Vân Dương chính là mạng sống của họ.” Hoắc Nhã Lam áy náy nói, “Đều là lỗi của mẹ.”

Hoắc Anh Tuấn dạo này đã quen với việc bà than thở rồi, nhưng hôm nay, nhớ tới Hoắc Phong Lang, không khỏi hỏi: “Mẹ, mẹ có nhớ mình đã mang thai Hoắc Phong Lang như thế nào không?”

Nói đến năm đó, Hoắc Nhã Lam sắc mặt đột nhiên đỏ lên, sau lại trắng bệch. “Con còn nhắc tới chuyện đó làm cái gì, lúc đó mẹ chắc bị bỏ bùa rồi.”

“Con nhớ… Hình như trước khi kết hôn mẹ đã có thai Hoắc Phong Lang.” Hoắc Anh Tuấn đột ngột nói.

“Mẹ không muốn nhắc đến quá khứ.” Hoắc Nhã Lam cảm thấy rất xấu hổ, vô cùng xấu hổ.

“Mẹ, con chỉ muốn biết Hoắc Phong Lang có phải là con của Sở Minh Khôi không.” Hoắc Anh Tuấn thật sự không đoán ra được, nếu Trình Nhã Thanh thông đồng với Sở gia, lúc anh yêu cầu Chiến Thành ném Hoắc Phong Lang ra ngoài,. Nếu biết, Trình Nhã Thanh nên cứu Hoắc Phong Lang, sao Hoắc Phong Lang lại biến mất.

“Con đang nói cái gì vậy?” Hoắc Nhã Lam sững sờ, đỏ bừng mặt xấu hổ, “Không phải của Sở Minh Khôi, là của ai? Lúc trước Hoắc Phong Lang cũng hỏi như vậy, nhưng là sự thật không thể xóa nhòa.”

“Hoắc Phong Lang cũng hỏi?” Hoắc Anh Tuấn ngạc nhiên.

“Đúng vậy, khi nhận Tiểu Khê, Sở Minh Khôi đưa cho Tiểu Khê một phong bao đỏ ít đến đáng thương, còn không bằng mấy đứa cháu gái kia, A Lang cảm thấy rất khó chịu, nó nói từ nhỏ Sở Minh Khôi đã không quan tâm đến nó. “Hoắc Nhã Lam càng nói càng khó chịu, càng nói càng nhớ Hoắc Phong Lang.

Hoắc Anh Tuấn nhướng mày, “Mẹ không nghĩ là kỳ quái sao? Chẳng lẽ Sở Minh Khôi không thích mẹ, cho nên ngay cả đứa con mà mẹ sinh ra cũng không thương xót hay sao, ông ấy có thể tuyệt tình như vậy sao? Không phải người ta nói hổ dữ không ăn thịt con hay sao? ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK