Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2028

Sau khi cô quay lại thì Tống Dung Đức đã chuẩn bị tâm lý bị cô châm chọc, không ngờ Lâm Minh Kiều nhìn thấy anh ta thì không nổi giận mà chỉ hỏi: “Anh ăn xong rồi sao?”

“Ăn xong rồi.”

Tống Dung Đức bồn chồn trong lòng, chẳng lẽ trước đó Lâm Minh Kiều không biết anh ta muốn mắng cô là đồ ngốc sao?

“Vậy anh ôm con đi.” Lâm Minh Kiều đưa Đan Nguyệt cho anh ta.

Tống Dung Đức sững sờ.

Lâm Minh Kiều ngồi xuống mới phát hiện tất cả mọi người đã ăn xong, trước mặt của cô đặt vào hai chén đầy các món cô thích, còn có rất nhiều hải sản.

“Mẹ, mẹ để dành đồ ăn cho con sao, con cảm ơn, mẹ thật là tốt.” Lâm Minh Kiều cười ngọt ngào với mẹ Lâm.

Vẻ mặt mẹ Lâm kỳ lạ, Chung Nghệ Vi che miệng cười: “Dung Đức để dành cho con đấy.”

Lâm Minh Kiều mở to mắt, cả người sững sờ.

Có lẽ cô không ngờ Tống Dung Đức hiểu rõ khẩu vị của mình như thế.

“Con nên nói câu này với Dung Đức.” Mẹ Lâm cười cười.

“. . .”

Tất cả mọi người mập mờ nhìn qua, Lâm Minh Kiều xấu hổ, hận không thể chui xuống gầm bàn.

Tống Dung Đức nhìn cô đỏ mặt thì khẽ nhếch môi, lúc đầu muốn trêu chọc mấy câu, có điều. . . Thôi bỏ đi.

“Em ăn nhanh lên, đồ ăn nguội thì ăn không ngon đâu.”

Anh ta nhắc nhở giống như lúc nãy Quý Tử Uyên đã nói, người như anh ta nên ít nói làm nhiều.

“Không sai, con làm cha rồi nên không giống như trước.” Ông cụ Tống hài lòng gật đầu: “Biết đau lòng cho người khác.”

“Khụ khụ.” Lâm Minh Kiều suýt nữa bị sặc.

Trong lúc cô ăn cơm không dám ngẩng đầu lên.

. . .

Sau khi Lâm Minh Kiều ăn cơm xong thì cùng mấy người lớn nhà họ Tống đi vào thang máy xuống lầu.

Bọn họ vừa đi ra thấy mấy cô chủ nhà giàu trước đó mang theo cha mẹ chờ bọn họ ở dưới lầu.

Lâm Minh Kiều trầm mặt xuống, cô có thể đoán được cha mẹ họ ép bọn họ đến xin lỗi, dù sao hiện tại không có ai dám đắc tội với nhà họ Tống.

Lâm Minh Kiều ngồi trên xe mấy phút, Tống Dung Đức mới mở cửa ghế sau ngồi vào.

“Bọn họ tìm anh có chuyện gì?” Lâm Minh Kiều do dự, ra vẻ không biết hỏi.

“Không có gì, bọn họ muốn tìm tôi giúp một chút, tôi từ chối, cũng không quen biết.” Tống Dung Đức vừa nói vừa tự nhiên ôm Đan Nguyệt vào lòng.

Trên thực tế, vừa rồi cha mẹ mang theo bọn họ đến xin lỗi anh ta và Lâm Minh Kiều.

Nhưng anh ta không muốn bọn họ gặp Lâm Minh Kiều, mà cũng nói rõ sẽ không tha thứ, đồng thời cũng đừng đi tìm Lâm Minh Kiều cầu xin, nếu như Lâm Minh Kiều biết sự thật thì bọn họ càng thảm hại hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK