Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1601

Quý Tử Uyên lạnh lùng không nói lời nào.

Tống Dung Đức và Hoắc Anh Tuấn liếc nhau một cái: “Thang Nhược Lan chọc giận cậu sao?”

“Có lúc nào cô ta chọc cho tôi vui à?” Quý Tử Uyên lạnh lùng nói.

“. . .”

Tống Dung Đức và Hoắc Anh Tuấn đồng thời im lặng.

Một lúc lâu Tống Dung Đức nói: “Vậy cậu thay người đi, cậu không phải là người trong sạch gì, cậu chơi gái nhiều nhất, ha ha, nhất là nhà họ Quý chiếm một nửa giới giải trí, đúng là người đẹp nhiều như mây, chỉ cần cậu muốn ngủ thì còn không ngủ được sao.”

Hoắc Anh Tuấn đồng ý gật đầu.

Quý Tử Uyên và bọn họ không giống, là người không nghĩ đến chuyện chung thủy khi kết hôn, anh ấy là người không coi trọng hôn nhân.

“À. . . .” Quý Tử Uyên phát ra tiếng cười làm cho người ta rùng mình.

Tống Dung Đức run lập cập, vô thức nói: “Lần trước ngôi sao nữ ăn cơm chung với chúng ta. . . Tên là gì nhỉ . . .”

“Nguyễn Nhan.” Hoắc Anh Tuấn nhắc nhở.

“Đúng vậy, Nguyễn Nhan, nhìn được lắm, tôi nghe Lâm Minh Kiều lải nhải cô ấy là người đẹp nhất.” Tống Dung Đức nói xong thì vô tình phát hiện sắc mặt của Quý Tử Uyên càng thêm khó coi, thậm chí nhiệt độ lạnh xuống: “Á. . . , tôi nói sai gì à?”

“Tử Uyên có ấn tượng không tốt với cô ấy, không phải kiểu người cậu ta thích.” Hoắc Anh Tuấn nói.

“Ừ, đúng nhỉ, trí nhớ của tôi thật là.” Tống Dung Đức vỗ đầu.

Gân xanh Quý Tử Uyên nổi lên, anh sớm biết vậy thì không bằng ở nhà, anh nói chuyện với hai người này thì càng tức muốn chết.

“Đúng, nghe nói hôm nay cậu lại chạy đến đoàn phim.” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên hỏi: “Rất rảnh nhỉ.”

Quý Tử Uyên há miệng: “Các cậu. . . Các cậu đã từng nhìn thấy một người phụ nữ, sau đó không nhịn được. . . Nổi lên dục vọng không?”

Hoắc Anh Tuấn và Tống Dung Đức đồng thời nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ.

Một lát sau, Hoắc Anh Tuấn cong môi: “Không phải cậu nhìn phụ nữ đều sẽ nổi lên dục vọng sao, thế nào, lần này cậu lại muốn chơi người phụ nữ nào?”

“Chơi?” Quý Tử Uyên cười khẽ, trong mắt người khác thì anh thật sự là người cặn bã như thế.

“Không phải cậu luôn chơi à.” Tống Dung Đức nói.

“Có lẽ là vậy, nhưng đối phương không thèm cho tôi một cơ hội nhỏ nữa.” Quý Tử Uyên bỗng nhiên híp mắt cười: “Nói thật, lâu rồi tôi không gặp một người phụ nữ thú vị như thế.”

“Xong rồi xong rồi, Tử Uyên, không lẽ cậu đắm chìm vào đó chứ.” Tống Dung Đức chậc chậc nói.

“Cậu ta?” Hoắc Anh Tuấn nhướng mày: “Không thể nào, chỉ sợ cậu ta không biết mùi vị đó, chỉ vì không có được mà thôi.”

“Có lẽ là thế.” Tống Dung Đức gật đầu: “Chẳng qua tôi nói thật có mấy người phụ nữ bằng lòng bị cậu chơi, nhưng cô gái tốt sẽ không muốn dây dưa với đàn ông sắp kết hôn, cô ta biết cậu sắp kết hôn mà còn dây dưa vào thì không phải là kẻ thứ ba sao, nếu tôi là phụ nữ cũng không muốn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK