Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1922

“Không.” Khương Tuyết Nhu ôm chặt lấy hai đứa nhỏ trong lòng thầm thề rằng dù có mất mạng mình cũng phải bảo vệ hai đứa nhỏ này.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên, khi nhìn thấy trên màn hình hiện lên chữ “Nguyễn Nhan”, cô có chút giật mình.

Lần trước Nguyễn Nhan bị cha cô ấy làm bị thương, cô ấy rất ít xuất hiện trước màn ảnh, nghe nói cô ấy về quê dưỡng thương. Thật ra cô ấy và Nguyễn Nhan cũng không quen biết sao cô ấy đột nhiên lại liên hệ với mình.

Do dự một hồi, Khương Tuyết Nhu vẫn là trả lời điện thoại ngay lập tức, “Nguyễn Nhan, vết thương cô sao rồi?”

“Ừm, không sao, tôi đã về Kinh Đô hôm qua” Giọng nói của Nguyễn Nhan rất nhẹ nhàng vang lên từ trong điện thoại.

Nếu là trước đây, Khương Tuyết Nhu nhất định sẽ mời cô đi ăn tối, nhưng gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, cô hoàn toàn không có tâm trạng, “Nguyễn Nhan, xin lỗi, tôi gần đây…”

“Có cần tôi giúp cô không?” Nguyễn Nhan đột nhiên ngắt lời cô, “Tình hình Kinh Đô dường như đã thay đổi, nghe nói Lương Duy Phong hiện tại rất lợi hại. ”

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, có chút kinh ngạc sửng sốt.

Cô luôn cho rằng Nguyễn Nhan chỉ là một diễn viên bình thường, sao có thể …

“Cám ơn lòng tốt của cô, cô không giúp được tôi.” Cô ấy cay đắng từ chối, ngay cả Quý Tử Uyên còn đang tìm cách giải quyết, huống chi là Nguyễn Nhan.

“Tôi có một người bạn thân, có thể nhờ anh ấy tìm người đưa cô và gia đình rời khỏi biên giới, cho dù không có visa hay hộ chiếu cũng không thành vấn đề.” Nguyễn Nhan nhẹ giọng nói.

Khương Tuyết Nhu bất ngờ, hơi thở cô ấy có chút kích động, “Thật sao?”

“Ừm.” Nguyễn Nhân nói, “Bất kể tình huống như thế nào, trước tiên trốn đi vẫn luôn là tốt nhất.”

“Nguyễn Nhan, cô làm sao mà quen biết một người như vậy, sao cô biết nhiều chuyện như vậy, cô là ai?” Khương Tuyết Nhu tràn đầy kinh ngạc, quan hệ của cô và Nguyễn Nhan thật ra không tốt như vậy, thậm chí chỉ có đi ăn chung một lần.

Im lặng một hồi, Nguyễn Nhan nói: “Cô chỉ cần biết tôi không phải người muốn hại cô.”

“Được rồi tôi tin cô.”

Khương Tuyết Nhu không chút do dự, cô không còn cách nào khác phải đi.

“Ừm, ba ngày nữa là sinh nhật Mạnh Quốc Xuyên, tối hôm đó sẽ có xe đến đón cô.”

“Tại sao lại là ba ngày sau?” Khương Tuyết Nhu có chút do dự, cô cũng có nghe Lâm Minh Kiều nói sinh nhật Mạnh Quốc Xuyên tình hình có thể thay đổi, nhất định đây là cơ hội để chạy trốn bão tố.

Nguyễn Nhan khẽ thở dài, “Cô không để ý, Lương Duy Phong phái người theo dõi cô và người nhà cô sao?”

Sắc mặt Khương Tuyết Nhu thay đổi, thật ra cô cũng đã từng nghĩ tới, nhưng sau khi cẩn thận chú ý, không thấy có người khả nghi đi theo.

“Anh ta không theo dõi cô, chắc là vì biết cô rất cảnh giác. Anh ta tìm người theo dõi sát sao Diệp gia, hơn nữa còn theo dõi hai con của cô, chắc là vì sợ cô và con cô trốn đi.”

Nguyễn Nhan nói: “Ngày mốt đến sinh nhật Mạnh Quốc Xuyên, bọn họ sẽ có kế hoạch, lúc đó sẽ điều động nhiều người qua đó, bên cô họ sẽ buông lỏng cảnh giác. Sau đó sẽ là cơ hội của cô để rời khỏi đây.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK