Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1405

Đáy mắt Thang Nhược Lan hiện lên sự say mê, cô ta nói: “Tử Uyên, em có thể tắm giúp anh, em biết anh mệt mỏi, để em hầu hạ anh đi.”

Quý Tử Uyên nghe vậy thì dừng bước, quay đầu mỉa mai nhìn cô ta một cái: “Thang Nhược Lan, có phải cô. . . Tham vọng nhiều lắm đúng không.”

Sắc mặt Thang Nhược Lan cứng đờ.

Quý Tử Uyên quay đầu từng bước đi đến gần nắm cằm của cô ta: “Khi cô đưa ra yêu cầu cưới cô thì tôi cũng đã đồng ý yêu cầu của cô, cô nhanh chóng trở thành mợ Quý được người người hâm mộ, dường như cô vẫn chưa thỏa mãn, muốn có được trái tim của tôi?”

Thang Nhược Lan say mê nhìn anh ấy đẹp trai giống như thần tiên, cô ta không nhịn được nói: “Tử Uyên, em rất yêu anh, em có thể trả giá mọi thứ vì anh. . . .”

“Thật sao, vậy sao tôi cảm thấy mình luôn trải đường cho cô vậy.” Quý Tử Uyên cười lạnh: “Không có tôi, chẳng qua cô chỉ là một ca sĩ hạng ba ăn cắp bài hát của người khác, tôi nâng đỡ cô thành ca hậu, thậm chí diễn xuất vụng về của cô lại nhận được giải thưởng lớn, bây giờ cô còn không thấy đủ, còn muốn được tôi yêu?”

Sắc mặt Thang Nhược Lan trắng bệch: “Không sai, em thừa nhận em có được ngày hôm nay đều do anh cho, nhưng sau này em sẽ cho anh tất cả yêu thương, em có thể thỏa mãn nhu cầu của anh, anh muốn em ở trên giường thế nào cũng được, em còn có thể sinh con cho anh. . . .”

“Ha ha.”

Quý Tử Uyên không chờ cô ta nói xong thì cười cười.

Đáy mắt người đàn ông sâu trong thấy đáy bỗng lạnh như băng: “Cô đúng là lòng tham không đáy.”

“Tôi nói nhiều như vậy mà cô vẫn chưa hiểu à?”

Quý Tử Uyên buông ra cằm cô ta ra, Thang Nhược Lan lúng túng nhìn anh ấy, đôi mắt xinh đẹp lộ vẻ yếu đuối và tổn thương làm cho người ta đau lòng.

Nhưng Quý Tử Uyên nhìn thấy nhiều phụ nữ như vậy nên không lung lay: “Thang Nhược Lan, mấy lời cô nói thì có rất nhiều phụ nữ đã nói tôi, có người xinh đẹp hơn cô, ở trên giường lợi hại hơn cô, hoặc là sinh con cũng khéo léo, cô nói xem vì sao tôi không thích bọn họ mà phải thích cô chứ.”

“Tử Uyên. . . .” Thang Nhược Lan bị đả kích làm cho nước mắt chảy xuống.

Nhưng Quý Tử Uyên lại không có vẻ xúc động: “Cô thu lại nước mắt của mình đi, lúc phụ nữ khóc là xấu nhất, tôi nhìn nhiều thấy cay mắt.”

“. . .”

Thang Nhược Lan cứng đờ, muốn khóc nhưng lại không dám khóc.

Trong mắt người ngoài cô ta là người nổi tiếng đứng ở trên cao, nhưng ở trước mặt anh ấy, cô ta giống như sâu kiến.

“Tử Uyên, dù sao dì không thể rời đi em được.”

“Cô đang uy hiếp tôi?” Đáy mắt Quý Tử Uyên đầy ý lạnh.

“Không phải.” Thang Nhược Lan hoảng hốt, vội vàng lắc đầu: “Em biết mình không giỏi giang, em chỉ muốn anh nhìn em nhiều hơn thôi.”

Cô ta nói xong thì cởi váy trên người ra, trên mặt xấu hổ nhìn anh ấy.

Quý Tử Uyên không ngăn cản, anh ấy cứ nhìn như vậy, đáy mắt bình tĩnh như hồ nước.

Đến khi cô ta thoát xong thì anh ấy mới lướt nhìn từ trên xuống: “Với dáng người của cô cũng muốn quyến rũ tôi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK