Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 541: Cái giá phải trả cho việc khi dễ Hoắc phu nhân

Coi như là hận Nhạc Hoàng Bách, nhưng người cũng đã chết hết, còn so đo những thứ kia làm gì.

Một gương mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn càng ngày càng u ám, anh mặt không cảm giác nhìn về phía Nhạc Hạ Thu, Nhạc Trạch Đàm cũng được đi, người cặn bã như anh ta đúng là ngấm vào đến trong xương, nhưng không nghĩ tới Nhạc Hạ Thu lại cũng sẽ nói láo giúp Nhạc Trạch Đàm, anh thiếu chút nữa thì hiểu lầm.

“Anh Tuấn, tôi thay mặt anh tôi nói xin lỗi với Cô Khương bọn họ có được không “Nhạc Hạ Thu trong lòng luống cuống hạ giọng, rất nhanh liền tĩnh táo lại cười khổ: “Trạch Đàm anh ấy vẫn là tính tính như thế này, tôi cùng đã sớm nói với anh ấy chuyện với Hoắc Anh Tuấn đã là không thể, nhưng mà anh ấy luôn là không nghe, tôi cũng không có biện pháp, hơn nữa rõ ràng từ đầu tới đuôi tôi đều không tham dự, lại bị các người mắng thành đồ thúi trong lòng tôi cũng sẽ không thoải mái.”

“Hạ Thu, cô nói xin lỗi gì chứ, cô từ đầu tới đuôi đều không mảng bọn họ một câu, đây đều là do Nhạc Trạch Đàm làm sai”Tống Dung Đức không đành lòng an ủi: “Hơn nữa Lâm Minh Kiều mắng cô cũng không đúng”

Lâm Minh Kiều khinh bỉ nói: “Cô Nhạc đây thật đúng là biết cách nói chuyện quá, nếu không phải Tuyết Nhu thu âm, nói không chừng cô cũng sẽ yên lặng không nói lời nào để khiến cho người ta hiểu lầm tôi với Tuyết Nhu gây chuyện trước, ngược lại là ai cũng sẽ tin Nhạc Trạch Đàm, sau đó Tuyết Nhu với cậu cả Hoắc sẽ lại hiểu lầm gây gổ-”

Hoắc Anh Tuấn chân mày nhíu lại thật chặc, Nhạc Hạ Thu không biết làm sao ngẩng đầt ra mặt đầy dáng vẻ vô tội: “Xin lỗi, lúc ấy tôi không suy nghĩ nhiều như vậy, lần sau tôi sẽ chú ý”

“Chú ý cái rằm, Lâm Minh Kiều cô không hoàn toàn…” Tống Dung Đức hoàn toàn không nhìn nối.

loäc Anh Tuấn cảnh cáo một tiếng, nhìn về phía Nhạc Trạch Đàm: “Có vẻ như anh thấy tôi giúp anh mới khiến cho anh hiểu lầm không ít chuyện, ngày hôm qua có người tìm anh nói chuyện hợp tác hạng mục hơn mấy chục tỷ quả thật là tôi không biết, nhưng mà đoán chừng là cho.

rãng tôi với anh quan hệ không tệ, muốn thông qua anh nịnh hót tôi, sau này tôi trở về để cho người lên tiếng chào hỏi, hạng mục này không cần phải hợp tác.”

Nhạc Trạch Đàm hoảng hốt, cả người cũng hoảng loạn lên: “Cậu cả Hoắc, thật xin lỗi, là tôi nhiều lời, là tôi đáng đời, anh ngàn vạn lần không nên hủy bỏ cái hạng mục đó, tôi cầu van xin anh”

Lâm Minh Kiều giễu cợt: “Anh quả thật là nhiều lời, lần trước ở quầy rượu anh khi dễ, đòi đánh cả Tuyết Nhu, dù có vậy thì Cậu cả Hoắc cũng không dám làm gì được anh”

Hai chân Nhạc Trạch Đàm run run, thiếu chút nữa té quy xuống đất.

“Anh ta thật nói qua lời như vậy?“Hoắc Anh Tuấn tròng mät híp một cái, nhìn về phía Khương Tuyết Nhu.

Khương Tuyết Nhu kéo kéo môi: “Tôi nói là anh sẽ tin sao.”

Hoắc Anh Tuấn khí lạnh bốn phía anh mắt rơi vào trên người Nhạc Trạch Đàm, nếu như không phải là mới vừa rồi thu âm để cho anh biết Nhạc Trạch Đàm nói chuyện đối với Khương Tuyết Nhu không có nhiều kính trọng, anh có thể quả thật sẽ không tin tưởng.

Anh thật giống như có thể biết tại sao Khương Tuyết Nhu lại vì chuyện của Nhạc Hạ Thu mà cùng mình phát sinh mâu thuần.

Thì ra, người phụ nữ của anh lại bị người khác làm nhục như vậy.

Một cơn tức giận sâu đậm xông tới.

Hoắc Anh Tuấn một cước đạp vào ngực của Nhạc Trạch Đàm.

“Anh“Nhạc Hạ Thu sắc mặt biến sắc: “Anh lập tức nói xin lỗi với Hoắc phu nhân đi, lần sau đừng có không biết điều mà nói những lời như vậy nữa, nếu không em cũng sẽ không giúp anh nữa”

“Thật xin lỗi, Cậu cả, là tôi không đúng “Nhạc Trạch Đàm lập tức quy.

xuống đất hướng Khương Tuyết Nhu dập đầu: “Thiếu phu nhân, lần sau tôi cũng không dám nữa”

“Lão Hoắc, thôi đi” Tống Dung Đức lên tiếng khuyên, ngược lại không phải là vì Nhạc Trạch Đàm cầu tha thứ, chẳng qua là lúc thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Hạ Thu trở nên tái nhợt rất không đành lòng.

“Nhớ, nếu như tái phạm lần nữa, tôi trực tiếp đem đầu lưỡi anh cắt xuống. Còn nữa, từ nay về sau chuyện của nhà họ Nhạc tôi cũng sẽ không xen vào nữa, anh giết người cũng được phóng hỏa cũng được, cũng sẽ không liên quan gì đến tôi nữa”

Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng sau khi nói xong, quay đầu đối với Khương Tuyết Nhu ôn nhu nói: “Chúng ta đi thôi, chuyện của Nhạc Hoàng Bách, hai anh em bọn họ cũng sẽ xử lý tốt, Dung Đức, như thế nào đi nữa cậu cũng là bạn của Hạ Thu, cậu ở bên cạnh giúp một chút, đúng rồi, còn có thi thể của Sầm Gia Hân, chôn hai vợ chồng một chỗ đi”

“Ừ, không cần cậu nói tôi cũng sẽ làm vậy”Tống Dung Đức gật đầu một cái.

Khương Tuyết Nhu thấy vậy yên tâm, cùng với Lâm Minh Kiều rời đi.

Mặc dù Tống Dung Đức đầu óc có chút hố, nhưng mà bản tính vẫn còn chưa xấu, cũng không phải là một người hèn hạ, có anh ta ở chỗ này, hai vợ chồng Nhạc Hoàng Bách hắn có thế bình yên được an táng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK