Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1961

“Đủ rồi.” Cậu thật sự nói miệng tớ lớn sao.” Lâm Minh Kiều tức giận đến nghiến răng nghiến lợi một hồi, yếu ớt nói: “Nhưng nếu tớ biết sự thật, tớ nhất định sẽ nói cho cậu biết, bây giờ những gì cậu nói không phải là không có lý.”

Khương Tuyết Nhu mỉm cười, “Đừng lo lắng, sau sự việc này, thân phận công chúa của cậu sẽ càng mạnh hơn, tớ tin rằng sau này sẽ không có kẻ nào dám đắc tội cậu, hơn nữa cũng không có kẻ nào dám đối đầu với Tống gia.”

“Cũng đúng,” Lâm Minh Kiều vui vẻ nói, “Cho nên ở địa vị cao như chúng ta, phải chịu bao nhiêu sợ hãi thì mới mang theo bao nhiêu vinh hạnh. Chẳng qua, hai người chúng ta cuối cùng cũng được tự do, ngày mai chúng ta cứ đi ra ngoài đi mua sắm và tớ nên chuyển Tập đoàn Hồng

Nhân cho cậu.”

“Ừm.”

Khương Tuyết Nhu gật đầu, đã đến lúc thả lỏng rồi.

Chỉ là sau khi nằm trên giường, cô vẫn cảm thấy không tin đó là sự thật.

Lương Duy Phong đã thực sự kết thúc rồi sao?

Sao mà cảm thấy thoải mái thế này.

Cô ấy cảm thấy thoải mái đến mức bị mất ngủ.

Mãi cho đến tận ba giờ sáng, cô mới chìm vào giấc ngủ.

Nhưng sáng ngày hôm sau cô đã bị đánh thức bởi hai đứa trẻ.

Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy trong phòng có một bóng người cao lớn tuấn tú, mặc quần jean xanh, áo sơ mi trắng, phong nhã đào hoa nhìn giống như chỉ mới hai mươi tuổi, lạnh lùng cao quý, khiến tim người khác đập loạn nhịp.

Khương Tuyết Nhu bối rối nhìn một hồi rồi dụi dụi mắt, cảm thấy có lẽ mình còn chưa tỉnh ngủ.

Tại sao lại thấy Hoắc Anh Tuấn đến phòng ngủ của mình còn chải đầu cho Tiểu Khê.

Tiểu Khê hiếm khi ngoan ngoãn ngồi trên ghế, Hoắc Anh Tuấn cầm lược, cúi người, cẩn thận thắt bím cho cô.

“Kỹ thuật không tồi, còn thành thạo hơn mẹ.” Tiểu Khê liếc nhìn trong gương, khá đắc ý, “Đeo cho con chiếc băng đô màu hồng đó đi.”

“Được rồi, công chúa.”

Hoắc Anh Tuấn cảm giác mình đã trở thành anh trai đang làm tóc, cho đến khi sau lưng vang lên một tiếng hét, anh mới quay đầu lại, Khương Tuyết Nhu trợn to hai mắt nhìn anh.

Cô vừa tỉnh dậy, mái tóc bồng bềnh cũng không ảnh hưởng gì đến khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp quyến rũ, cô đang mặc bộ đồ ngủ bằng vải bông, quần áo xõa sang một bên khi ngủ, lộ ra hơn nửa bờ vai thơm tho, thậm chí bên trong cũng không mặc bất cứ thứ gì, hình ảnh này cứ lúc hiện lúc ẩn.

Hoắc Anh Tuấn cảm thấy chỉ sau một cái liếc mắt, thân thể liền trở nên nóng rực.

Anh nhanh chóng hít một hơi thật sâu và dùng sức kiềm chế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK