Lục Thanh Minh đau lòng không thôi, nói cho cùng, nếu như không phải là do sự lựa chọn ban đầu sai lầm của mình, thì cô cũng sẽ không bị Hoắc Anh Tuấn lừa.
Mười giờ đêm.
Hoắc Anh Tuấn đội gió rét gương mặt tuấn tú âm trầm từ bên ngoài đi vào, lên lầu không tới hai phút, nhanh chóng từ trên lầu đi xuống: " Khương Tuyết Nhu còn chưa có trở lại?"
"Ừ" Dì Lâm nhìn sắc mặt anh có chút sợ.
"Tại sao không trở lại?".
"Tôi không biết, tôi có gọi điện thoại cho cô ấy nhưng cô ấy không có nhận" Di Lâm sau khi nói xong, cảm giác như nhiệt độ ở biệt thự xuống đến không độ vậy, khiến cho bà rùng mình một cái.
| Hoắc Anh Tuấn cười nhạt, rất tốt, sau khi cô cùng với Lương Duy Phong phát sinh quan hệ, lại vẫn không biết kiểm điểm chính mình, cũng hơn mười giờ vẫn chưa về nhà, ngay cả điện thoại cũng không bắt máy, người phụ nữ này có phải là cố chấp không thay đổi.
"Hoắc thiếu gia...!" Lúc này, Ngôn Minh Hạo vội vả từ bên ngoài đi vào: "Tôi mới vừa nhận được tin tức, Giang Thư Hằng ở trước cửa sở cảnh sát hướng phương tiểu thư động thủ, chẳng qua là Lương Duy Phong thay cô ấy cản.
hai nhát dao, cô ấy thì bình an vô sự, nhưng Lương Duy Phong bị trọng thương đang ở trong bệnh viện cấp cứu" Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
Hoắc Anh Tuấn thân thể đóng băng tại chỗ, tròng mắt đen chợt co rúc lại, "Kiều Vỹ đầu, Kiều Vỹ là người chết rồi sao, tôi không phải đã để anh ta bảo vệ cho Khương Tuyết Nhu hay sao".
Ngôn Minh Hạo than thở, tốt bụng nhắc nhở: "Hoắc thiếu gia, anh đã quên rồi sao, buổi sáng ngày hôm trước sau khi anh nhận được tin tức về hình ảnh của cô ấy, tức giận bốc hỏa ra lệnh cho Kiều Vỹ đừng để ý cô ấy, mặc cho cô ấy tự sinh tự diệt"
" Tôi đã dặn dò cô ta chăm chú theo sát dù có bất cứ chuyện gì, cô ta có như vậy mà cũng không biết sao? Hoắc Anh Tuấn nóng nảy nổi giận.
Ngôn Minh Hạo trầm mặc, nhưng mà đối với Kiều Vỹ lời của anh là mệnh lệnh.
"Đi bệnh viện" Hoắc Anh Tuấn dậm chân đi ra ngoài.
Đển bệnh viện sau, anh trực tiếp xông vào phòng bệnh VIP.
Lương Duy Phong vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, trên lỗ mũi còn cắm dưỡng khí, Khương Tuyết Nhu đang cầm khăn lông lau mặt anh ta.
Nhìn một màn kia, cặp mắt hung hãn đau nhói của Hoắc Anh Tuấn nhìn tới, từ lúc nào mà, cô cũng là như vậy chăm sóc anh, nhưng hôm nay cô lại chăm sóc một người đàn ông khác như vậy.
"Đi" Anh nhìn cô từng chữ từng câu nói: "Cùng tôi trở về" Khương Tuyết Nhu dừng lại động tác tay, lắc đầu một cái: " Anh ta không tỉnh, tôi không thể đi".
" Khương Tuyết Nhu, cô nghe không hiểu lời tôi nói sao" Hoắc Anh Tuấn trong nháy mắt trong lòng như bị đốt một ngọn lửa, giọng cũng vô cùng uy nghiêm: "Tôi cho cô thêm một cơ hội cuối cùng".
Mặt khác, Khương Tuyết Nhu lại như trong lòng đã nguội lạnh, cô buổi chiều suýt nữa là bị đâm, anh không thấy cả người mình đây là máu sao, anh có quan tâm tới mình sao: " Hoắc Anh Tuấn, anh nói đạo lý chút đi, nếu như không phải Lương Duy Phong, tôi đã trở thành một cái xác chết, anh ta bảo vệ bạn gái của anh, anh không có một chút cảm kích cũng được đi, thái độ của anh thật là để cho người ta cảm thấy anh là một loài động vật máu.
lạnh"
"Tôi là động vật máu lạnh?"
Hoắc Anh Tuấn từng bước từng bước hướng đến gần cô, anh vì cô làm nhiều việc như vậy, lần lượt bảo vệ cô, thương yêu cô, nhưng cô lại chỉ trích mình là máu lạnh?
Hai chữ này thật là giống như dao đâm vào ngực anh vậy, vô cùng đau.
"Giang Thư Hằng tại sao lại phải giết tôi, anh hắn cũng đã sớm biết rồi chứ" Khương Tuyết Nhu cười nhạt: "Hoắc thiếu gia ánh từ nhỏ đến lớn thiếu tiền sao, đến nổi vì chút tiền đó mà làm việc táng tận lương tâm như vậy sao, cử cho là vì danh tiếng đi, đạp lên hài cốt người khác mới có thể cho anh trở thành luật sư danh tiếng nhất trong giới ngày hôm nay."
- ----------------------
Danh Sách Chương: