Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1828

“Sét đánh?”

Khương Tuyết Nhu giễu cợt, “Muốn bị sét đánh thì trước tiên sét phải đánh vợ chồng hai người trước vì hai người dám giết mẹ của mình, sau đó vì lợi ích và tiền bạc còn không dám nhận con gái ruột của mình, đổi trắng thay đen. Hai người ở trong nhà tù mấy năm nay dường như chưa thức tỉnh được mà ngày càng lún sâu hơn. ”

Khương Thái Vũ bị mắng mặt đỏ bừng, tuy rằng Khương Tuyết Nhu đã nói hết lời, ông ấy cũng cảm thấy xấu hổ nhưng mà … chuyện đã đến nước này ông ấy không quay đầu lại được nữa.

“Đủ rồi, đừng nói nhảm, cái gì mà con gái ruột cũng không dám nhận, cô là con gái của tôi. Về phần giết mẹ, cô nói sai rồi, cô không thấy cảnh sát thả chúng tôi ra sao?”

Khương Tuyết Nhu thất vọng nhìn ông ấy, “Lúc trước, khi vào tù rồi tôi còn tưởng rằng ông sẽ hối hận, nhưng không ngờ ….”

“Những gì chúng tôi đang nói là sự thật.” Lạc Tâm Du kích động ngắt lời cô và bắt đầu khóc, “Cô không có lương tâm, chúng tôi là cha mẹ ruột của cô, cô vẫn không nhận. Hay là cô thấy Khương Tụng và Diệp Kế Sơ giàu có như vậy nên cô mới làm thế. Cô cũng không thể từ chối cha mẹ ruột của mình vì sự giàu có, cô thậm chí giết chết em họ của chính mình, cô là người có tâm địa quá độc ác ”

“Có đứng như vậy không, tôi thậm chí còn không biết rằng hai người hóa ra lại là cha mẹ ruột của tôi.”

Khương Tuyết Nhu giễu cợt nói: “Ba năm trước khi ở Thanh Đồng, hai người nói Khương Kiều Nhân là con gái ruột của bà, còn yêu cầu tôi nhường bạn trai cho cô ta. Bà nhốt tôi trong phòng tối, cho tôi ăn cơm thiu, để tôi chết cóng, nhiều năm trôi qua. Đối xử với con gái ruột như vậy bà đúng là người mẹ tốt. ”.

Lạc Tâm Du nghẹn ngào, Khương Thái Vũ mạnh miệng nói: “Tôi làm như vậy là muốn dạy dỗ cô, muốn tốt cho cô, ai bảo cô không nghe lời chúng tôi.”

Đừng nói đến Khương Tuyết Nhu, ngay cả Ngôn Minh Hạo ở bên cạnh cũng không nói nên lời.

Cặp đôi này thật không hổ là cha mẹ của Khương Kiều Nhân.

“Hừ, sao không đi kiểm tra quan hệ cha con.” Khương Tuyết Nhu nhướng mày, “Nếu là cha mẹ ruột của tôi, thì sau này tôi nhất định sẽ hiếu thảo và cung kính hai người.”

“Quái, ai mà không biết cô ở Kinh Đô vốn có rất nhiều mối quan hệ, cô can thiệp vào chuyện giám định quan hệ cha con là chuyện bình thường.” Lạc Tâm Du mắng.

“vì thế… .”

Khương Tuyết Nhu nghiêm túc gật đầu, “Vậy thì tôi là con của hai người. Cha mẹ đừng khinh thường tôi nữa, cứ cho tôi vào sổ hộ khẩu của hai người. Khương Kiều Nhân đã chết cô ta còn chưa kết hôn và không có con. Cổ phần của Hoắc Thị sẽ rơi vào tay hai người. Tôi thấy hai người già rồi không quản lý được. Tôi lại là con gái duy nhất của ông bà nên hãy để tôi tiếp quản Hoắc Thị. Sau này tôi sẽ giúp em ấy báo hiếu cho cả hai người ”.

Cuộc trò chuyện chuyển biến quá nhanh, đừng nói Ngôn Minh Hạo sửng sốt, ngay cả vợ chồng Khương Thái Vũ cũng sửng sốt.

Sau khi phản ứng lại, Lạc Tâm Du liền mắng: “Cô nằm mơ đi, Kiều Nhân giao cho chúng tôi, không có liên quan gì đến cô.”

“Cha mẹ, hai người thật là quá đáng, tôi không phải là con gái ruột duy nhất của hai người sao? Khương Tuyết Nhu tỏ vẻ vô tội. Khương Kiều Nhân từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài với lại không phải do hai người sinh ra, tôi mới là người thân của hai người.

“Đừng mơ nữa.”

Lạc Tâm Du tức giận như ăn phải ruồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK