Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1908

“Tôi hỏi cô, Diệp Gia Thanh vừa mới tới tìm Khương Tụng?” Khương Thái Vũ sắc bén hỏi.

Thư ký gật đầu, “Họ nói chuyện trong văn phòng một lúc, có vệ sĩ canh cửa, tôi không biết họ đang nói chuyện gì. Nhưng ngay khi Diệp Gia Thanh rời đi, Khương Tụng đau đầu kinh khủng, nên tôi lập tức đi vào. Khi đi lấy nước, tôi đi ngang qua bàn làm việc và nhìn thấy một vài bức ảnh trên bàn của cô ấy. ”

“Ảnh gì?” Khương Thái Vũ lo lắng hỏi.

“Lúc đó trợ lý Khương Tụng ở đó, tôi không dám đến gần chỉ liếc mắt nhìn qua, chỉ nhận ra đó là một bức ảnh chụp một cô gái trẻ, trông giống hệt Khương Tụng.”

Khương Thái Vũ trong lòng run lên, tìm nhanh trên mạng  tấm hình của Khương Tuyết Nhu, đưa cho cô ấy xem, “có phải là người này?”

“Đúng, là cô ấy.” Thư ký gật đầu.

“Được rồi, cô có thể ra ngoài.” Khương Thái Vũ xua tay, thư ký rời đi, lập tức hốt hoảng gọi điện thoại cho Lương Duy Phong đồng thời thông báo tình hình. “Diệp Gia Thanh đưa mấy tấm ảnh định làm gì đó.  Lúc ông ấy rời đi, Khương Tụng đau đến mức chỉ có thể nằm xuống nghỉ ngơi. Anh nói cô ấy sẽ không nghĩ được gì nhưng dù sao Thương Dục Thiên cũng chữa trị cho cô ấy một thời gian. ”

“Hiện tại không thể nhớ ra.”

Lương Duy Phong lẩm bẩm nói: ” Diệp Gia Thanh chắc là đã làm gì đó, anh nói ông ấy đưa  mấy tấm ảnh?”

“Đúng vậy, tôi chỉ nhìn thấy một tấm là Khương Tuyết Nhu.”

Ở đầu dây bên kia im lặng một hồi, Lương Duy Phong đột nhiên nở nụ cười nham hiểm, “Tôi biết Diệp Gia Thanh chụp ảnh của ai, ông ấy thông minh. Kỳ thật dáng dấp Khương Tuyết Nhu giống Khương Tụng và cũng giống Diệp Gia Thanh, con gái giống cha mẹ là chuyện bình thường. Nhưng Khương Kiều Nhân không có gì giống với Diệp Gia Thanh, ngay cả Diệp Minh Ngọc và Khương Tuyết Nhu cũng có chút giống nhau ”

“Vậy thì… tôi phải làm sao đây?” Khương Thái Vũ hoảng sợ, “Khương Tụng sẽ không nghi ngờ chúng ta chứ.”

“Cô ấy đầu óc bây giờ đầu độn, lại càng đau đầu. Tôi đoán cô ấy không thể nghi ngờ chúng ta nhưng cô ấy sẽ điều tra ra. Anh khẩn trương nhờ Khương Tụng giúp tôi giải quyết chuyện của tập đoàn Kim Duệ càng sớm càng tốt. Xong việc liền đưa cô ấy đi ”

Khương Thái Vũ chỉ cảm thấy máu trong người như muốn chảy ngược, “Anh điên rồi sao, cô ấy là… thế nhưng…”

“Cho nên tôi không thể để cô ấy sống sót ở lại Nguyệt Hàn, Không phải hiện giờ cô ấy và Thương Dục Thiên chiến đấu kịch liệt hay sao. Chúng ta liền đổ tội là Thương Dục Thiên giết cô ấy. Người ở đảo Solomon sẽ trả thù nhưng cũng chỉ là trả thù Thương Gia và sau đó hai bên sẽ đấu với nhau. Chúng ta hãy ngồi hưởng phúc. Hơn nữa, Thương Dục Thiên rất yêu người vợ này, cái chết của Khương Tụng tương đương với việc ông ấy còn phân nửa quyền lực. Không cần phải sợ ” Lương Duy Phong thản nhiên nói.

Khương Thái Vũ  càng nghe càng rùng mình.

Lương Duy Phong người này thật đáng sợ.

Anh ta giống như một con quỷ.

Sẽ có ngày anh ta giết mình đến mức thần không biết quỷ không hay.

“Thế nào, sợ rồi sao?” Lương Duy Phong cười, “chú Khương, từ ngày tìm chú trong ngục, để chú gặp Khương Tụng, trước mặt Khương Tụng chú đã nói Khương Tuyết Nhu là con gái của chú, có nghĩa là từ đó chú đã không quay đầu lại được. Nhân tiện vì Khương Tụng có thể bắt đầu nghi ngờ, vậy nên tôi phải tạo ra một màn kịch cho hai mẹ con họ,  tôi không thể để họ nhận ra nhau quá nhanh. ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK