“Cháu có mẹ” Mạn Nhi ủy khuất nói: “Cháu có mẹ của mình, bố và mẹ là một đôi, chính cô đến chia rẽ bọn họ”
Cô bé không nói lời này thì không sao.
Không nghỉ ngờ gì nữa, những lời này như mồi lửa châm ngòi thùng thuốc nổ trong Mộ Ngọc My.
Mộ Ngọc My đứng bật dậy, mày nhíu lại, tay chỉ thẳng vào cô nói: “Mày nói cái gì?”
“Cháu có mẹ! Mẹ của cháu rất tốt với cháu và mẹ rất yêu cháu”
Mộ Ngọc My tức giận nói: “Mẹ với bố mới là một cặp, mày mới là chia rẽ bọn ta‹ Cô bé càng nói càng tức giận: “Cháu ghét bố, ông ấy quên mất mẹ, các người đều nói dối ông ấy mà không nói sự thật cho ông ấy!”
“Cô nhất định là nói dối ba! Ba đau đầu, cho nên cha hiện tại không nhớ rõ mẹt! Khi cha nhớ lại, ông ấy sẽ không gả cho cô! Cha và mẹ cháu mới là một đôi trời sinh”
Mộ Ngọc My tức giận tăng vọt: “Mày nói lại lần nữa xem?”
“Hu hu hu, cháu không muốn nhận cô! Cô không phải mẹ của cháu, cô chỉ bắt nạt cháu, đánh đập cháu, cháu không muốn cô.
Mạn Nhi càng nói càng buồn.
Vừa gạt nước mắt, cô vừa nói: “Cháu muốn bố ở bên mẹ. Cháu rất nhớ mẹ và cháu muốn mẹ, muốn về với mẹ”
“Mày còn dám nói”
“Con muốn mẹ!”
Cô bé rất nhớ mẹ.
Cô bé rất muốn về với mẹ và ở bên mẹ Cô bé không muốn người phụ nữ tồi tệ này làm mẹ kế.
Cô bé ghét người phụ nữ xấu xa này, luôn bắt nạt cô.
Mạn Nhi vừa sợ, vừa bất lực.Tên miền mới của bên mình Vietwriter.vn. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Cô bé đâu là đối thủ của người phụ nữ xấu xa này.
Người phụ nữ xấu xa này đã bắt nạt cô, cô lại không có chỗ đế đánh trả.
Người phụ nữ xấu xa này vẫn không cho phép cô nói với ai, nếu không, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn.
Cha không còn nhớ ra cô bé nữa, không quan tâm đến cô nữa, luôn luôn phớt lờ cô.
Cô thà về với mẹ, cho dù không nhận cha cũng không nhận người phụ nữ xấu này.
Trong gia đình này, cô bé không có chỗ dựa nào cả Nhà họ Bạc nhiều người là vậy nhưng cô lại là người cô đơn.
“Cháu muốn nói với cha để cho ông ấy nhìn thấy bộ mặt thật của cô, xem cô là một người phụ nữ xấu xa như thế nào, hưr”
“Cha trước đây rất yêu mẹ! Có phải cô đã nói dối cha, cha và mẹ vẫn rất tình cảm. Cha không thích cô chút nào. Khi cha và mẹ ở bên nhau, mọi người đều rất quý mẹ. Cha ở bên cô, ôm cũng không ôm cô, hẳn là cha không thích cô chứt nào!”
“Đồ con hoang! Thứ rẻ tiền! Mày với mẹ mày đều rất giống nhau, đều rất cứng đầu, mày cứ chờ đấy”
Mộ Ngọc My cuối cùng không thể chịu đựng được nữa.
Cô đứng dậy, nhìn xung quanh và đột nhiên bất đầu lục lọi Cuối cùng, trong một cái tủ, cô bất ngờ tìm thấy chiếc hộp may vá.
Mộ Ngọc My nhìn thấy những đường may của chiếc áo.
Có lẽ là từ một năm trước.
Đường kim rất sắc sảo.
Nó sẽ không dễ chảy máu khi đâm vào da chứ đừng nói là để lại vết thương.
Nghĩ về điều này, cô ấy kéo một chiếc kim khâu và đi về phía Mạn Nhi.