“Không phải ai mời rượu tôi thì tôi đều phải uống”’ Bạc Tuấn Phong nói tiếp: “Cũng không phải ai cũng có tư cách mời rượu tôi”
Kỳ Thiên Nam híp mắt, cong môi lạnh lùng, Cùng lúc đó.
Tên cầm đầu lẻn vào căn phòng lục tìm một vòng rất nhanh sau đó, đã đi đến cửa.
Vừa mở cửa ra đã nhìn thấy hai tên áo đen canh giữ bên ngoài Tên áo đen đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông vũ trang đây đủ xuất hiện trong phòng, vẻ mặt thay đổi nhanh chóng muốn rút súng.
Nhưng tên cầm đầu phản ứng nhanh hơn, anh ta đạp một chân vào tường, một chân đá bay người bên trong ra ngoài, vừa tiếp đất, anh ta đã kẹp chặt cổ khống chế tên còn lại, vặn ngược một cái đã trực tiếp bẻ gãy cổ của hẳn.
Tên áo đen bị đá bay ra ngoài vừa đứng lên một cách khó khăn vừa ấn tai nghe phát tín hiệu: “Cảnh báo cấp một! Có người lẻn vào!”
Kỳ Thiên Nam nhận được cảnh báo.
Có người lẻn vào?
Kỳ Thiên Nam quay đầu lại, dặn dò cấp dưới: ‘Xem tình hình trong phòng”
Cấp dưới lập tức quan sát trong phòng, trong phòng không có một bóng người.
Không thấy Vân Giai Kỳ.
Kỳ Thiên Nam nhìn về phía Bạc Tuấn Phong hỏi: “Người đâu?”
“Người nào?”
Cô ấy bị người của anh đem đi rồi?
Ánh mắt Bạc Tuấn Phong lạnh lùng không nói, dáng vẻ ung dung, khoé môi bình thản lộ một nụ cười ôn tồn lễ độ, Trên mặt Kỳ Thiên Nam lộ rõ sự giận dữ, chợt đem ly rượu trong tay đập lên đầu anh.
Tiếng ‘bốp vang lên.
Chiếc ly đập vào đầu Bạc Tuấn Phong vỡ tan thành nhiều mảnh Màu đỏ tươi của rượu chảy xuống chóp tóc của anh, một sợi đỏ chảy từ trên trán xuống, chảy vào hốc mắt, toàn bộ mắt trái lập tức nhuộm đỏ một mảng như máu.
Anh lập tức đứng lên nhắm một bên mắt, mắt còn lại khép hờ nhìn Kỳ Thiên Nam, sát khí lộ rat Kỳ Thiên Nam nhận thấy sát khí trên người anh định rút súng ra, Bạc Tuấn Phong đột nhiên đứng lên dùng tay trái túm lấy cổ áo Kỳ Thiên Nam đem anh ta đè lên tường.
“Dừng tay!”
Cấp dưới của Kỳ Thiên Nam lập tức lao đến, rút súng ra nhẫm ngay vào Bạc Tuấn Phong, Còn chưa kịp lên đạn, Bạc Tuấn Phong đã quay người dùng con dao sắc nhọn dưới chân trực tiếp chém anh ta.
Một tay bẻ ngược cổ tay của anh ta, tay kia tàn nhẫn bẻ các đốt tay của anh ta, không quá một giây, cánh tay của người kia đã ngoän ngoèo một cách kỳ lạ Bạc Tuấn Phong dễ dàng cướp lấy súng, nhắm vào Kỳ Thiên Nam, đồng thời Kỳ Thiên Nam cũng cầm súng đã lên đạn, lỗ súng đen kịt nhầm chính xác vào huyệt thái dương của anh.
Hai người đàn ông căm súng đối đầu nhau. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạc Tuấn Phong nhìn Kỳ Thiên Nam, Kỳ Thiên Nam vẫn không nhúc nhích, cầm súng nhắm ngay vào anh.
Trả người lại cho tôi” Kỳ Thiên Nam nói.
Bạc Tuấn Phong cười lạnh lùng: “Trả cái gì?”
Kỳ Thiên Nam nói: ‘Bạc Tuấn Phong, giữa chúng ta từ đầu đã có một mối thù không rõ ràng. Lúc đó là Thiên Ngao hãm hại nhà họ Kỳ nhà tan cửa nát. Hôm nay, tôi không ngại cùng anh tính rõ ràng thù mới nợ cũ.”
Bạc Tuấn Phong cũng không nhớ rõ chuyện này nhưng đã nghe Tiêu Dương nói qua Anh lạnh lùng nói: *Ban đầu là nhà họ Kỳ không biết tự lượng sức mình, danh lợi trên đài, thẳng làm vua thua làm giặc. Áo choàng của vua sư tử, xương trắng của kẻ thất bại, mạnh thẳng yếu thua. Không ngờ anh và cha anh đều giống nhau không biết tự lượng sức mình, cướp đoạt trên đầu nhà họ Bạc”
“Được thôi, thắng làm vua thua làm giặc, vậy tôi hỏi anh, anh nghĩ đạn của tôi nhanh hay đạn của anh nhanh hơn?”