Lời nói của Bạc Ngạn Thiên vừa dứt, mọi người đều tròn mắt ngạc nhiên.
“Vân Ngọc Hân thật sự có thai?”
“Là con của Bạc Tuấn Phong?”
“Trời ạ! Tin tức này quá nóng hổi!”
Vân Giai Kỳ như bị sét đánh hóa đá.
Bạc Ngạn Thiên lại nói: “Vốn dĩ tôi không muốn tiết lộ chuyện này! Vì nhà họ Bạc có một truyền thống, trong vòng ba tháng mang thai không được nói với người ngoài! Nhưng bây giờ, các bạn phóng viên đến đây phỏng vấn, chuyện vui thế này cũng được chia sẻ trước với các bạn!
Việc Ngọc Hân mang thai là một việc đáng mừng của nhà họ Bạc.
Tuy nhiên, có người có lòng dạ gây rối, căm ghét Ngọc Hân!”
Ông ta vừa nói vừa cay độc nhìn về phía Vân Giai Kỳ.
Vô số micro nhắm vào Vân Giai Kỳ.
Vân Giai Kỳ bị một trận lớn như vậy làm cho kinh ngạc lùi nửa bước.
Bạc Ngạn Thiên chỉ vào Vân Giai Kỳ, nghiêm nghị hỏi: “Tôi hỏi cô! Tại sao cô lại đẩy Ngọc Hân? Có phải cô biết Ngọc Hân đang mang thai, cho nên cô cố ý hại Ngọc Hân?”.
truyện teen hay
Nhiều phóng viên cũng liên tiếp hỏi Vân Giai Kỳ rất nhiều câu hỏi.
“Xin hỏi cô và Vân Ngọc Hân có quan hệ gì, cô có ý đồ gì, có phải cô biết rõ Vân Ngọc Hân đang mang thai hay không?
Cô muốn hãm hại đứa bé trong bụng Vân Ngọc Hân đúng không?”
“Cô gái này, cô có thể trả lời rõ ràng những câu hỏi của chúng tôi không?”
Vân Giai Kỳ dù có trăm cái miệng cũng không thể biện minh.
Cô lạnh lùng nói: “Tôi không đẩy cô tat”
Rõ ràng là Vân Ngọc Hân muốn đẩy cô, cô muốn tự vệ cho nên phản kháng đẩy Vân Ngọc Hân ra.
Cô không tin Vân Ngọc Hân đang mang thai.
Cô ta làm sao mà có thai được?
Bạc Tuấn Phong vốn không thể chạm vào cô ta.
Bạc Ngạn Thiên quát lớn: “Cô còn nói không có? Cô vừa mới đẩy Vân Ngọc Hân, bao nhiêu đôi mắt đều nhìn thấy!”
Ông ta vừa dứt lời thì đã có không ít người hưởng ứng.
“Đúng vậy! Tôi đã thấy cô gái này vừa rồi rõ ràng dùng sức đẩy Vân Ngọc Hân!”
“Chắc chắn là cô đang cố ý, cô biết biết rõ Vân Ngọc Hân đang mang thai, rõ ràng là cô đang muốn đẩy Vân Ngọc Hân ngã để làm con bé sảy thai!”
“Thai nhi chưa tới ba tháng, thai đang không ổn định, ngã xuống như thế rất dễ sảy thai!”
“Lòng dạ thật độc ác!”
Vân Giai Kỳ nắm chặt tay, lạnh lùng nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên: “Ông cụ Bạc, ông cố tình làm vậy phải không! Ông có ý định hãm hại tôi, để mọi người nhằm vào tôi?”
“Tại sao tôi phải gài bẫy cô? Làm là làm, không làm là không làm! Nếu cô trong sạch, thì sao nhiều người lại buộc tội cô đẩy Vân Ngọc Hân như vậy?”
“Là cô ta muốn đẩy tôi!”
“Con mắt nào ở đây nhìn thấy Vân Ngọc Hân muốn đẩy cô? Rõ ràng là cô đẩy Vân Ngọc Hân, ăn cắp còn la làng!” Lời nói của Bạc Ngạn Thiên càng khiến đám đông phẫn nộ.
“Chuyện đến lúc này còn muốn chối sao?”
“Lòng dạ cô thật độc ác! Người ta mang thai, cô còn cố ý muốn đẩy người ta!”
“Chuyện đã đến mức này còn muốn đứng đây chối tội!.