Mục lục
Truyện Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 809





Tội như vậy còn chối được sao? Vân Ngọc Hân vì vậy mà sinh non luôn rồi!”





Bạc Ngạn Thiên nghe vậy trợn mắt: “Cái gì? Sinh nonI”





Bạc Thúy Quỳnh làm ra vẻ ảo não che miệng: “Ối, con lỡ miệng! Anh họ không cho con nói chuyện này sợ ông biết được không chịu nổi, con không nên nói!”





Lâm Thanh Thuỷ nói nhỏ: “Vân Ngọc Hân mang thai?”





Lâm Thanh Thuỷ hừ nhẹ, không người để ý tới cô ta.





Bạc Ngạn Thiên nhìn về phía Mộng Yến Mi: ‘Rốt cuộc chuyện này là sao?”





Mộng Yến Mi bị hỏi dồn dập nhưng không hỏi ra được kết quả gì. Bạc Ngạn Thiên lại nhìn sang Bạc Thúy Quỳnh.





Bạc Thúy Quỳnh nói: “Ông hỏi con nên con mới nói đấy!





Lúc ông xảy ra chuyện Vân Ngọc Hân tới bệnh viện chăm sóc ông bị Vân Giai Kỳ đuổi đi nhưng không được, biết Vân Ngọc.





Hân đang mang thai nên ghen ghét sinh hận lấy dao gọt trái cây đâm Vân Ngọc Hân. Có chứng cứ rõ ràng, bây giờ Vân Giai Kỳ đang bị giam giữ chờ định tội, không biết có phải anh Tuấn Phong bị ma quỷ ám hay không mà còn muốn giúp cô ta thoát tộ. Tội chứng rành rành như thế mà còn muốn chối!”





“Đáng chết! Cô ta… cô ta dám…!”





Bạc Ngạn Thiên tức giận xanh mặt: “Ngọc Hân mang thai đã rất nguy hiểm, tim còn không tốt, bác sĩ nói vì đứa nhỏ này còn có thể mất cả mạng, Vân Giai Kỳ cô ta dù cho có lóc xương xẻ thịt ra cũng không đủ đền! Con của Ngọc Hân không giữ được thì cô ta cũng chết theo đi!”





Thấy Bạc Ngạn Thiên tức giận như thế Bạc Thúy Quỳnh càng mừng trong lòng.





Vân Giai Kỳ chết mới tốt, hay nhất là bị nhốt trong tù mãi mãi không thấy ánh mặt trời, tội này không đến nỗi tử hình nhưng bị phán tù chung thân cũng đủ hả dạ rồi!





Tân Khải Trạch đột nhiên nói: “Chị Vân Giai Kỳ vô tội!”





Mọi người nhìn về phía anh ta.





Bạc Ngạn Thiên trừng mắt hỏi: “Cậu nói cái gì? Chứng cứ đầy đủ rõ ràng như vậy còn muốn chối?”





“Tổng giám đốc đã nắm được chứng cứ, chuyện này là do Vân Ngọc Hân vu oan cho chị Vân Giai Kỳ!”





“Cậu còn dám nói!” Bạc Ngạn Thiên tức giận chỉ thẳng vào mặt Tân Khải Trạch: “Cậu cũng bị con hồ ly tinh kia mê hoặc tâm trí rồi có phải không?”





Tân Khải Trạch nói: “Ngài Bạc quyền cao chức trọng, tôi biết ở trước mặt ngài tôi thấp cổ bé họng nhưng sự thật chính là sự thật, sớm muộn gì tổng giám đốc cũng sẽ trả lại sự trong sạch cho chị ấ “Ý của cậu là, Vân Ngọc Hân cố ý đâm mình bị thương rồi vu oan cho Vân Giai Kỳ phải không? Trong bụng của chị ấy chính là đứa con của anh Tuấn Phong mà chị ấy vô cùng mong mỏi đấy, dù có điên cũng không lấy con mình ra để làm chuyện như vậy đâu, làm không khéo còn có thể bỏ mạng nữa!





Anh Tuấn Phong hồ đồ cậu cũng hồ đồ theo luôn rồi à!”





Tân Khải Trạch nắm chặt nắm tay: “Chờ tổng giám đốc tỉnh lại mọi chuyện sẽ rõ ràng!”





“Cậu câm miệng cho tôi! Biến đi!”





Bạc Ngạn Thiên chỉ ra cửa.





Tân Khải Trạch hít sâu một hơi rồi bình tĩnh đi ra ngoài.





Bạc Ngạn Thiên quay đầu lại nói với Bạc Thúy Quỳnh: “Mấy ngày nay con ở lại chăm sóc cho anh họ con chu đáo!





Chờ nó tỉnh thì nghỉ ngơi cho tốt, đừng vì người phụ nữ kia mà hao tổn tâm trí!”





“Con biết rồi ông”





Vân Giai Kỳ bị chuyển đến phòng an toàn. Tuy rằng nơi này bị giám sát nghiêm khắc hơn nhưng an toàn hơn ở phủ Nguyệt Mặc nhiều. Sau khi tới đây Vân Giai Kỳ được phát một cái di động chỉ có chức năng nghe gọi không thể lên mạng, cũng không thể gửi tin nhắn. Hơn nữa khi gọi điện đều phải bị giám sát chặt chẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK