Tống Hạo Hiên nói: “Anh cảm thấy đây không phải là chuyện em nên quan tâm. Vân Lập Tân và Lý Uyển Đồng có quan hệ bất chính gì thì cũng không ảnh hưởng đến em, nhiều chuyện không bằng bớt một chuyện”
“Sao lại không liên quan đến em chứ?” Vân Giai Kỳ không cho là đúng nói: “Không phải ông ta luôn mồm nói kinh thường em được Lý Uyển Đồng nuôi lớn ư?”
Tống Hạo Hiên hỏi: “Vậy giờ em muốn làm thế nào? Đi vào trong ư?
Cần anh giúp em phá cửa ra không?”
“Cái này thì không cần” Cô cũng không phải là Lâm Tĩnh Anh cần gì phải làm giống như cô đi bắt kẻ thông dâm vậy chứ.
“Cho dù muốn bắt gian tại giường thì vẫn phải chính chủ ra mặt mới thỏa đáng”
Nghĩ đến đây Vân Giai Kỳ đi đến góc hành lang lấy điện thoại gọi cho Lâm Tĩnh Anh. Kia đầu bên kia Lâm Tĩnh Anh vừa mới tắm rửa xong, mặc áo ngủ chuẩn bị đi ngủ thì thấy điện thoại của Vân Giai Kỳ gọi đến hơi kỳ quái. Giờ này rồi cô còn gọi điện cho bà ta làm gì?
Vừa ấn nghe máy giọng điệu của Lâm Tĩnh Anh đã vô cùng lạnh lùng phòng bị: “Đã muộn thế này rồi cô còn gọi đến làm gì?”
“Vân Lập Tân ở đâu?” Trong điện thoại Vân Giai Kỳ trực tiếp gọi thẳng tên của Vân Lập Tân.
Lâm Tĩnh Anh nhịn xúc động muốn nổi giận, cảnh cáo: “Không phải là cô muốn hỏi nhà họ Vân đòi điền đấy chứ? Ông ấy không có nhà, nói có việc đi công tác rồi” Bà ta vội vàng muốn xua đuổi Vân Giai Kỳ đi.
Vân Giai Kỳ lại bật cười nói: “Lâm Tĩnh Anh, lý do đi công tác sứt sẹo này mà bà cũng tin à? Vân Lập Tân là chồng bà, ngay đến chồng mình mà bà cũng không quản nổi là cần người phụ nữ khác đến quản à?
Lâm Tĩnh Anh hoảng sợ: “Cô nói lời này có ý gì?”
Vân Giai Kỳ cũng không nhiều lời trực tiếp báo địa chỉ của khách sạn cho bà ta sau đó liền cúp máy.
Tống Hạo Hiên có chút bất ngờ nhìn về phía cô hỏi: “Sao em lại muốn làm như vậy?”
Trong ấn tượng của anh ta Vân Giai Kỳ không phải là người sẽ làm loại chuyện này. Từ trước đến giờ chuyện gì không liên quan đến cô thì cô sẽ không tham dự vào.
Vân Giai Kỳ đáp: “Em chỉ muốn biết rõ ràng rốt cuộc Vân Lập Tân và Lý Uyển Đồng có quan hệ gì thôi”
Tống Hạo Hiên nói: “Giai Kỳ, đừng làm loạn nữa. Dù cho Vân Lập Tân và Lý Uyển Đồng có quan hệ gì thì cũng không liên quan đến em không phải ư?”
“Sao lại không liên quan đến em chứ?” Vân Giai Kỳ tự giễu cười nói: “Một người đàn ông luôn mồm khinh thường con mình được gái nhảy nuôi lớn thế mà lại mập mờ với một gái nhảy. Anh không cảm thấy rất nực cười ư?”
Nếu giữa Vân Lập Tân và Lý Uyển Đồng có quan hệ không rõ ràng, Lý Uyển Đồng là tình nhân mà Vân Lập Tân bao nuôi thì cô coi là gì đây?
Có một chuyện Vân Giai Kỳ vẫn luôn không hiểu nhưng cô muốn làm rõ từ rất lâu rồi. Vì sao người nhà họ Vân lại lạnh nhạt với cô như vậy? Cho dù từ nhỏ cô được ai nuôi dương thì không phải cô vẫn là con gái ruột của Vân Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh ư?
Bọn họ thà rằng nhận Vân Ngọc Hân cũng không chịu nhận cô? Đương nhiên cô phải làm cho rõ ràng. Không phải không cam lòng mà là cô không hiểu nổi. Chuyện này chỉ có thể tìm câu trả lời trên người Lâm Tĩnh Anh và Vân Lập Tân thôi.
Sau khi điện thoại bị cúp, Lâm Tĩnh Anh ở đầu bên kia đã có chút nghỉ ngờ. Bà ta biết chuyện Vân Lập Tân có phụ nữ bên ngoài, hơn nữa không chỉ có một người.
Theo bà ta được biết thì ông ta có quan hệ không rõ ràng với mấy phụ nữ nhưng đều kết thúc ngắn ngủi. Với địa vị của Vân Lập Tân thường xuyên phải bàn chuyện làm ăn.
Vì thế khó tránh khỏi phải tham gia một vài tiệc rượu. Trên bàn nhậu loại chuyện tặng bạn gái cho nhau bà ta cũng biết. Đứng ở góc độ của Lâm Tĩnh Anh mặc kệ Vân Lập Tân ở bên ngoài làm bậy như thế nào, chỉ cần đừng mang phụ nữ đến trước mặt bà ta để bà ta biết thì bà ta tình nguyện mở một mắt nhắm một mắt! Thế nhưng dù đã nhường nhịn đến mức độ này nhưng dường như Vân Lập Tân vẫn không có một chút dấu hiệu thu liễm lại.