Điều đáng ghét hơn nữa là người đàn ông điều khiển chiếc xe lại là một người nằm rất rõ tình hình đường xá, để tránh bị theo dõi, anh ta đã đặc biệt chọn những con đường ngoän ngoèo và không có camera giám sát Chiếc xe được lắp đặt thiết bị định vị vệ tinh GPS.
Tuy nhiên, sau khi cảnh sát tìm ra dữ liệu định vị GPS, thì lần cuối cùng chiếc xe gửi vị trí chỉ là một con đường hẻo lánh.
Từ vị trí đó về sau thì thiết bị GPS cũng không còn có thể định vị được nữa.
Trên khuôn mặt luôn cố gắng bình tĩnh của Vân Giai Kỳ lại xuất hiện thêm một chứt lo lắng, Điều này cho thấy, rất có thể đối tượng cướp xe này đã dò tìm được thiết bị định vị GPS gắn trên trên xe và dùng tay gỡ bỏ.
Trên xe có gần rất nhiều thiết bị định vị GPS, có tới năm cái.
‘Vậy mà anh ta còn có thể tháo gỡ không sót một cái nào, có thể nói suy.
nghĩ của người này thật là tỉ mi đâu ra đó.
Điều này cũng đủ để giải thích rằng nhóm người này đã lên kế hoạch rất kỹ lưỡng rồi mới hành động!
Vân Giai Kỳ cố gắng nhanh chóng bình tĩnh lại ‘Vào những lúc như thế này thì càng không thể sợ hãi mà suy nghĩ lung tung.
Mặc dù manh mối bị gián đoạn một cách đột ngột, nhưng trong những lúc bế tắc luôn có thể tìm thấy một bước đột phá nào đó.
Những người trong bộ phận hình ảnh kiểm tra kỹ từng ngóc ngách của mọi ngã tư.
Cho dù người này có xảo quyệt đến đâu thì cũng không thể tránh được tất cả sự theo dõi của camera giám sát của thành phố.
Đội hiện trường đã nhanh chóng vào cuộc điều tra dựa trên vị trí cuối cùng mà thiết bị định vị GPS gửi đến.
Tuy nhiên, chỉ khoảng mười phút sau, đội hiện trường đã gọi về báo cáo.
Họ nói phát hiện ra một người đã chết.
Họ nhanh chóng tìm thấy chiếc xe đã bị cướp trong một khu vực hoang vắng dựa trên vị trí định vị của GPS.
Đó là chiếc Mercedes-Benz của cô bảo mẫu.
Trên xe có một thi thế, đó là thi thế của Trương Bác Trung, là người đã điều.
khiển chiếc xe của cô bảo mẫu.
Qua việc kiểm tra ban đầu cho thấy người này đã chết được sáu tiếng rồi.
Trước đó, dựa theo thông tin do người giúp việc cung cấp thì thời điểm mà.
Cung Bắc được đưa đi là vào khoảng năm giờ trước, cũng có nghĩa là, sau khi tên sát nhân này tấn công Trương Bác Trung xong, thì anh ta đã đến Khu biệt thự Long Thần và đưa Cung Bắc đi.
Còn về thời điểm mà Mạn Nhi bị bắt cóc thì vẫn chưa thể xác định rõ.
Lá gan của người này cũng lớn ghê!
Thi thể của Trương Bác Trung cũng được đặt ở trên xe, vậy mà người này lại còn dám trở về Khu biệt thự Long Thần, đúng là quá kiêu ngạo mài Vân Giai Kỳ và Bạc Tiêu Dương vội vàng chạy đến hiện trường, và xung quanh hiện trường vụ án đã được rào lại băng dây và đèn cảnh báo.
Đèn xanh đỏ được đặt xen kẽ, vô cùng chói mắt.
Vào lúc này, trời cũng đã quá muộn rồi Vân Giai Kỳ nhìn xung quanh, đây chỉ là một thôn nhỏ ở bên cạnh đường quốc lộ, kẻ sát nhân đó đã vứt bỏ chiếc xe và thi thể của Trương Bác Trung ở đây, còn Cung Bắc và Mạn Nhi cũng đã mất tích Cảnh sát đã tập trung toàn bộ lực lượng, điều tra một cách ráo riết, để cố gắng tìm ra càng nhiều manh mối hữu ích thì càng tốt.
‘Vân Giai Kỳ đã bật đèn pin lên, và ngay sau đó ở cách đó không xa, cô đã phát hiện ra dấu vết của lốp xe.
Chương 1000
Các con đường này đều là những con đường mòn lầy lội, những vết lốp xe để lại trên đường vẫn còn rất mới.
Vân Giai Kỳ đã cảnh sát đến kiếm tra, một cảnh sát hình sự giàu kinh nghiệm đã ngay lập tức nhận ra đây là loại lốp đặc biệt dành cho xe Van.
Như vậy cũng có thể nói là Kẻ sát nhân đã ở đây và đã chuyển tất cả mọi người qua chiếc xe Van đó.
Hai mắt của Vân Giai Kỳ nhức nhối, hôm nay, trời cũng đã muộn, nhưng vẫn không có manh mối Đây chắc không phải là một vụ bắt cóc bình thường.
Nhưng Vân Giai Kỳ vẫn cố gắng nghĩ rằng đây chỉ là một vụ bắt cóc.
Bởi vì điều này cho thấy rắng ít nhất thì cô vẫn còn có cơ hội để đàm phán.
Hy vọng rằng chuyện này sẽ không có liên quan gì đến Vân Ngọc Hân!
Nếu hai đứa trẻ rơi vào tay của một kẻ mất trí như cô ta, thì tình hình sẽ nắm ngoài tầm kiểm soát của cô.
Cảnh sát nói với Vân Giai Kỳ: “Chúng tôi sẽ cố gắng tìm ra manh mối càng sớm càng tốt, bây giờ, trước tiên mọi người nên quay về nhà và chờ tin tức của chúng tôi”
“Chúng tôi biết rồi Ngay khi Vân Giai Kỳ vừa lên xe, thì tiếng chuông điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
Cô lấy điện thoại di động ra, nhưng lúc này trên màn hình hiện lên cuộc gọi của một số lạ Đột nhiên cô cảm thấy có chút cảnh giác, trong lúc bắt máy, cô cũng đồng thời bật luôn chức năng ghi âm cuộc gọi.
Từ đầu dây bên kia là giọng nói của một người đàn ông lạ: “Đừng nói là cô đã báo cho cảnh sát rồi đấy nhé!”
Câu hỏi đó đã làm cho Vân Giai Kỳ nhận ra ngay, người này chắc chắn là người đã bắt cóc Cung Bắc và Mạn Nhi.
“Anh là ai: “Cô đừng quan tâm về việc tôi là ai! Đáng lẽ ra, cô nên hiểu rõ quy tắc của cuộc chơi và phải bảo cảnh sát rời khỏi đây, cảnh sát không được phép can thiệp vào chuyện này”
“Dựa vào đâu mà bắt tôi phải nghe lời anh?”
“Hai đứa nhỏ đều ở trong tay tôi, vậy thì cô nói thử xem, tại sao cô phải nghe lời của tôi nhỉ?”
“Bây giờ hai đứa nhỏ thế nào rồi?”
Vân Giai Kỳ hỏi một cách lo lắng: “Anh muốn làm như thế nào?”
“Cô yên tâm đi! Trong một thời gian ngắn, chúng nó sẽ không chết được đâu! Tôi cũng có thể nói thẳng ra với cô luôn, mục tiêu lân này của chúng tôi chính là cô đó, Vân Giai Kỳ, không ngờ cái mạng của cô cũng lớn như vậy, đáng lẽ ra, hôm nay là ngày chết của cô mới đúng! Đáng lẽ cô đã chết đã phải chết từ lâu rồi mới đúng, thật không ngờ vậy mà cô vẫn còn sống ở đây!”
‘Vẻ mặt của Vân Giai Kỳ tái đi.
Người này biết rõ chuyện cô bị tai nạn xe, nhưng mà vụ tai nạn xe là do một tay Vân Ngọc Hân chỉ đạo.
Cũng có thể nói là…
Người này có quan hệ gì đó với Vân Ngọc Hân.
Vân Giai Kỳ hỏi: “Vân Ngọc Hân đang ở đâu, để cô ta nghe điện thoại đi!”
“Ồ? Xem ra, cô cũng khá thông minh đấy!” Người đàn ông cười chế nhạo: “Cô không đủ tư cách để thương lượng với chúng tôi! Nhưng mà, cô yên tâm đi, hai đứa trẻ vẫn còn sống rất tốt, tốt hơn hết là cô nên bảo cảnh sát đi ngay lập tức, đừng dùng những thủ đoạn nhỏ đó với chúng tôi! Cô nghĩ rằng chỉ cần báo.
cảnh sát thì có thể bắt được chúng tôi à? Tất cả chúng tôi đều là những kẻ liều mạng, chỉ có hôm nay, không có ngày mai! Vậy thì cô thử nghĩ xem, chúng tôi sợ chết không? Bây giờ, tất cả mọi người đang ở trong tay của chúng tôi, cùng lắm thì cùng nhau chết chung!”
“Đừng mà!” Vân Giai Kỳ nghiến răng nghiến lợi: “Nếu anh dám động đến một ngón tay của chúng nó, thì tôi tuyệt đối…
Chương 1001
“Tuyệt đối như thế nào?” Người đàn ông ngất lời cô: “Cô hỏi tôi có dám hay không à, cô đoán thử xem tôi có dám hay không? Tôi còn hơn cả chữ dám nữa đó, tôi còn có thể chặt ngón tay của hai đứa nhỏ rồi gửi về cho cô, cô có muốn nhận không?”
Vân Giai Kỳ thận trọng không dám nói thêm nữa.
Ở bên cạnh, Bạc Tiêu Dương cũng bước tới, nhìn thấy cô đang nghe điện thoại với vẻ mặt căng thẳng, nên anh biết răng đây là một cuộc gọi không bình thường.
‘Vân Giai Kỳ hỏi: “Anh muốn bao nhiêu tiền.”
“Á chà! Cô có giàu có đến mức đó không? Cô đang nghĩ răng chúng tôi là những tên ngốc sao, cô vừa mới mở miệng nói sẽ đưa cho chúng tôi hơn ba nghìn tỷ đồng à, chúng ta sao dám đòi số tiền lớn như vậy chứ?”
“Tại sao các người lại không dám? Các người còn dám dám bắt người đi giữa ban ngày như vậy, thì còn chuyện gì mà các người không dám làm nữa chứ!”
“Ái chải Vậy thì cô có thể đưa cho chúng tôi bao nhiêu tiền nhỉ? Để tôi nói thật cho cô biết luôn! Cái người tên Vân Ngọc Hân mà cô nhắc tới nãy giờ đó, thật sự là có liên quan đến chúng tôi! Cô ta trả cho chúng tôi sáu trăm tỷ để mua cái mạng nhỏ của cô đấy! Không thể bắt được cô, nên chúng tôi đành phải bắt lấy hai đứa quỷ nhỏ này thôi! Vậy nên cô xem, với mạng của hai đứa quỷ nhỏ này thì đáng bao nhiêu tiền nhỉ?”
Thái độ của người đàn ông này hình như là muốn thương lượng.
“Tôi nhất định có thể cho các anh nhiều hơn cô ta, sẽ không ít hơn cô ta đâu.
“Cô có thể đưa được số tiền đó không vậy? Sáu trăm tỷ tiền mặt, cô ta có thể đưa trực tiếp số tiền đó cho chúng tôi! Cô có thể đưa cho chúng tôi được bao nhiêu tiền mặt đây? Hãy nhớ kỹ rằng, chúng tôi chỉ muốn tiền mặt!”
Vân Giai Kỳ nói một cách dứt khoát: “Các người muốn bao nhiêu tiền thì tôi sẽ có bấy nhiêu, chỉ cần các người dám nhận thì không có gì là tôi không thể lấy ra cả”
“Ha ha ha hat”
Người đàn ông đó đột nhiên cười lớn: “Khí phách của cô cũng thật là lớn ghê nhỉ! Phải nói thẳng là điều kiện đó của cô đã khiến trái tim tôi cảm động, và tôi sẽ xem xét cẩn thận, tuy nhiên, trước khi tôi xem xét về điều kiện đó, thì cô phải yêu cầu cảnh sát chấm dứt cuộc điều tra ngay bây giờ và quay trở về nhà chờ tin tức của chúng tôi! Ngoài ra, tôi cing không muốn cô tiếp tục truy tìm tung tích của chúng tôi nữa, nếu không thì… cô cũng biết rồi đấy!”
Có một sự đe dọa dữ dội ở bên trong giọng nói kiêu ngạo của một tên lưu manh.
Vân Giai Kỳ nhắm chặt hai mắt và nói: “Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ làm.
theo lời của anh, nhưng mà tôi muốn được nhìn thấy hai đứa nhỏ.”
“Hai đứa nhóc này, tôi sẽ cho cô xem sau!”
“Tôi muốn nhìn thấy chúng nó vẫn đang được an toàn!”
“Ha ha, chúng tôi còn phải đem hai đứa nhỏ này trả cho cô để đổi tiền mà!
Vi vậy trong thời gian này, tôi nhất định sẽ không giết tụi nó đâu”
Nói xong, đầu dây điện thoại bên kia liền ngắt tín hiệu.
Vân Giai Kỳ cầm điện thoại di động trong tay, nhưng trong lòng vẫn cứ day dứt mãi không thôi.
Cảnh sát đã nhìn thấy Vân Giai Kỳ nghe điện thoại cách đây từ rất lâu, nhưng họ đã đợi cho đến khi cuộc gọi kết thúc, thì mới dám tiến lại gần và hỏi một cách thận trọng: “Có phải đó là cuộc gọi của tên bất cóc không?”
Dựa vào các chứng cứ ban đầu, họ xác định những người đã bắt cóc Mạn Nhi và Cung Bắc là cùng một người.
Vân Giai Kỳ quay người lạ “Tốt quá rồi!”
Cảnh sát trưởng thở phào nhẹ nhõm và lập tức nói một cách nghiêm nghị “Hãy giữ liên lạc với anh ta, nếu có thể đưa ra càng nhiều manh mối thì càng tốt, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm ra họ”
“Ừm” nhẹ một tiếng.