Hôm nay, hôn lễ đột nhiên xảy ra biến cố, giống như cô ta đã hạnh phúc vô lo nửa đời người rồi, bây giờ cuối cùng ông trời cũng không đủ kiên nhẫn để ưu ái cô ta nữa Anh thực sự muốn hủy hôn?
Còn cô ta thì sao? Chẳng nhẽ cô ta phải.. chấm dứt rồi sao?
Mộ Ngọc My nhìn khăn đội đầu rơi ở dưới đất, muốn cúi người nhặt nó lên nhưng đôi giày cao gót khiến cô bị trẹo chân, chật vật ngã xuống đất.
Cuối cùng cô ta không thế chịu được, sụp đố đến nghẹn lời “Hu huhu….tại sao lại đối xử với em như vậy?” Cô ta đau lòng tuyệt vọng nhìn Bạc Tuấn Phong, đôi mặt đăm lệ: “Tuấn Phong…”
Cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạc Tuấn Phong quay người rời đi.
“Tuấn Phong!”
Bạc Ngạn Thiên mặt đỏ bừng, đuối theo anh vài bước: “Con đang làm gì vậy?”
Bạc Tuấn Phong cứ đi không dừng lại, cũng chẳng ngoảnh mặt lại nhìn “Tuấn Phong!”
“Ngọc My!” Mẹ Mộ đấy đám đông sang hai bên để chạy tới, nhưng chỉ nhìn thấy một người mặc áo đen có mũ trùm đầu đột nhiên lao ra khỏi đám đông, “Mộ Ngọc My! Cô đi chết đi! Tôi không có được anh ấy! Cô cũng đừng hòng có được!”
Bạc Ngạn Thiên lập tức nhận ra giọng nói này.
“Vân Ngọc Hân?”
Anh nhìn theo chỗ phát ra tiếng, thấy Vân Ngọc Hân đang quấn một cái áo len dày, trong tay cầm chặt một cái chai chứa đầy chất lỏng màu.
vàng Vân Ngọc Hân đứng trước mặt Mộ Ngọc My, nghiến răng nói: “Người mà tôi không có được, cô cũng xứng có được sao? Năm mơ đi!”
Sau khi nói xong, cô ta muốn mở nắp chai.
Bạc Ngạn Thiên nhận thức được Vân Ngọc Hân muốn làm gì, hoảng loạn gào thét: “Ngăn cô ta lại! Còn không mau ngăn cô ta lại!”
Rất nhiều người đã tiến đến.
Mộ Ngọc My ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn thấy Vân Ngọc Hân đang giơ tay lên, muốn hất axit trong chai về phía mình!
“Ngọc My!” Tiếng hét cưồng loạn của mẹ Mộ phát ra từ đám đông.
Mẹ Mộ nóng lòng bảo vệ con gái, bất chấp tất cả lao ra khỏi đám đông, trong chốc lát đã ôm chặt lấy Mộ Ngọc My, bảo vệ ở trước mặt bà ta.
Là một người mẹ, sao có thể giương mắt nhìn con gái đối mặt với nguy hiểm cơ chứ? Thực sự bà ta không kịp thấy rõ trong tay Vân Ngọc Hân đang có cái gì.
Trong giây tiếp theo, axit đậm đặc trong chai của Vân Ngọc Hân văng lên người bà ta.
Tiếng hét bi thảm của mẹ Mộ phát ra khiến mọi người hoảng sợ.
Axit văng trên người bà ta, không ngừng bốc khói dày đặc.
Rất nhanh sau đó, bảo vệ lao đến và khống chế Vân Ngọc Hân.
Không ít người đi tới vây quanh, nhưng bị khó chịu bởi mùi hăng nồng của axit đậm đặc nên không thể đến gần.
Đầu óc Mộ Ngọc My hoàn toàn trống rỗng. Cô ta cảm thấy bản thân bị mọi người vây quanh, mẹ bảo vệ ngay trước mặt cô ta, toàn thân thì bị dính axit.
Mùi hãng khó ngửi.
Cô ta sắp ngạt thở rồi Trước mặt mọi người cô ta bị hủy hôn, cuộc đời cô ta, danh tiếng của cô ta, tất cả đều đã bị hủy hoại rồi. Cô ta đã trở thành trò cười trong giới nối tiếng của thủ đô rồi Cô ta thua rồi!
Cô ta thua hoàn toàn rồi!
“Mau gọi xe cứu thương!”
“Xây ra chuyện rồi!”
“Đây không phải là Vân Ngọc Hân sao?