Hầu hết các nhân viên ở các quầy hàng sang trọng đều biết nhìn hàng, vì vậy, vừa nhìn đã nhận ra chiếc túi của cô là Hermes, vô cùng kinh ngạc.
“Đây không phải là túi Hermes phiên bản giới hạn sao?”
Bạc Tiêu Dương đi theo sau Vân Giai Kỳ, tiến vào quầy hàng, nhân viên lại bị dáng vẻ đẹp trai của cậu ta làm cho ngạc nhiên.
“Đẹp trai quá.
”
“Người đàn ông này rất có khí thế”
Bạc Tiêu Dương giống như Bạc Tuấn Phong vậy, cho dù đi đến đâu, đều thu hút ánh nhìn.
Vân Giai Kỳ chọn một chiếc váy chanel màu đỏ, đi vào phòng thử đồ.
Bạc Tiêu Dương ngồi trên sô pha đợi cô, thuận tay lấy tạp chí xem.
Sau khi Vân Giai Kỳ tiến vào phòng thay đồ, các nhân viên bắt đầu nói về chiếc túi Hermes bạch kim phiên bản giới hạn của cô.
“Chiếc túi này thật sự là chiếc túi đẳng cấp trong bộ sưu tập của Hermes sao?”
“Đó là tác phẩm nghệ thuật của Hermes, nó là phiên bản giới hạn đấy”
“Ha ha, đúng vậy, phiên bản giới hạn, mấy trăm chiếc.
Đều là giả cả”
“Tớ thấy cái này cũng là giả đúng không? Loại túi này, không phải người nổi tiếng quý tộc thì ai có tư cách đeo chứ?”
“Đúng vậy.
Có điều loại túi này mà mang đến quầy hàng, chắc cũng không kiểm tra ra được.
”
Trong đó có một nhân viên trẻ tuổi chua ngoa nói: “Loại túi này rất dễ kiểm tra, kiểm tra kim cương bên trên là được rồi.
Kim cương là giả, thì túi nhất định cũng là giả.
”
Phía sau, đột nhiên truyền đến giọng nói lạnh lùng của Vân Giai Kỳ: “Cô nói cái gì?”
Nhân viên bị dọa giật mình, quay người lại, Vân Giai Kỳ giơ tay, tiếng tát vang dội vang lên.
“Bốp” một tiếng.
Nhân viên bị tát cho một cái, lùi về phía sau mấy bước, đụng vào người trưởng quầy, ôm mặt, ngẩng đều lên, không thể tin tôi nhìn người phụ nữ trước mặt.
Vân Giai Kỳ đã thay xong quần áo, lạnh lùng nhìn cô ta, khóe môi cong lên: “Nói đủ chưa?”
“Cô… sao cô lại đánh người?”
Nhân viên chỉ vào Vân Giai Kỳ, vô cùng oan ức: “Tôi nói cái gì mà cô lại đánh tôi chứ?”
Bạc Tiêu Dương bị cái tát này làm cho kinh động.
Anh đứng dậy, nhìn Vân Giai Kỳ mặc bộ váy đỏ xinh đẹp, đối mặt với nhân viên, thái độ lạnh lùng.
Chiếc váy này đặc biệt có khí chất, thiết kế chữ V sâu, lộ rõ tâm lưng trần tuyệt đẹp của Vân Giai Kỳ, mái tóc đen như mực rơi trên vai, mờ ảo, khiến người khác không khỏi bị quyến rũ.
Phối hợp với gương mặt lạnh lùng của Vân Giai Kỳ, càng lộ rõ khí thế.
Bạc Tiêu Dương nhìn nhân viên bị đánh, khóe miệng cong lên.
Cô gái này, tính tình xem ra không tốt lắm.
Rất hoang dã, có điều, mình thích.
Vân Giai Kỳ nói: “Thân là nhân viên của quầy Chanel, lại ở sau lưng nghị luận xem túi của khách hàng là thật hay giả, ai cho các người tư cách đó? Trưởng quầy đâu?”
Trưởng quầy đi đến: “Thưa cô.
”
“Cô dạy dỗ nhân viên kiểu gì vậy? Loại nhân viên này, giữ lại trong quầy, không phải sẽ hạ thấp nhãn hiệu sao?
Đuổi cô ta đi”
Nhân viên nghe thấy vậy, lập tức ngại quá hóa giận: “Dựa vào cái gì chứ? Cô không có tư cách bảo trưởng quầy đuổi việc tôi”
Gan cô ta không nhỏ, trưởng quầy lại là họ hàng của cô ta, vì ậy, cũng không sợ Vân Giai Kỳ muốn đuổi cô ta.
“Ồ? Tại sao tôi lại không có cái quyền này?” Là nhân viên xúc phạm cô trước.
Cô đến quyền lợi khiến nại cũng không có sao?
Trưởng quầy nói: “Thưa cô, là thế này.
Tôi là trưởng quầy, có quyền quản lý nhân viên, là tôi không dậy dỗ tốt cô ta, nhưng tôi quả thật không có tư cách muốn đuổi việc nhân viên thì đuổi”
Tu Bạc Tiêu Dương đi đến, chậm rãi hỏi ngược lại: “Vậy, tôi có tư cách này không?”