Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1300


Sao Tô Lam có thể không hiểu ý đồ của Tô Nhược Vân được chứ?


“Cái này cũng hết cách rồi, tôi từng muốn để vài người mới trong tay tôi cướp lại, nhưng địa vị của họ trong giới quá thấp, thực sự không đủ sức để cạnh tranh.”


“Chị Tinh Như, khoảng thời gian không có em, chị đã vất vả rồi. Em cũng rất xin lỗi vì chuyện em rời đi mang đến cho chị khó khăn lớn như vậy.”


“Không sao, mỗi người đều có lựa chọn của mình, tôi nghe nói Sếp Quan muốn từ bỏ Quốc tế Tinh Hoàng về tính chiến lược. Tô Lam, nếu Sếp Quan thật sự từ bỏ thì cô nói trước với tôi một tiếng, tôi thì không sao nhưng tôi phải tìm lối thoát cho mấy người mới trong tay tôi, xem như tôi đi cửa sau vậy.”


“Chị Tinh Như, chị yên tâm đi, anh ấy sẽ không từ bỏ đâu, anh ấy không có tư cách này.”


“Hả?”


“À không có gì,” Tô Lam cười ngượng ngùng, vẫn nên giữ thể diện cho Quan Triều Viễn.


Thực ra bây giờ tất cả quyền sinh sát đều nằm trong tay cô, chỉ xem cô có dùng hay không mà thôi.


Chỉ nửa năm mà Quốc tế Tinh Hoàng lại đối mặt với phá sản, đó là nhà mẹ đẻ của cô đấy!


Là công ty đầu tiên cô ký hợp đồng.


Sao cô có thể cho chép chuyện này xảy ra được chứ.


Đột nhiên Tô Lam giật mình, dường như nghĩ ra gì đó.


“Chị Tinh Như, Tô Nhược Vân ra nước ngoài bồi dưỡng lúc nào?”


Từ Tinh Như nghĩ kỹ lại: “Có lẽ là sau khi cô tuyên bố rời khỏi showbiz hơn hai tháng.”


Cũng có nghĩa là lúc Tô Lam xảy ra chuyện thì Tô Nhược Vân đang ở nước ngoài.


Sau khi Tô Lam tỉnh lại, cô cũng từng hỏi Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn nói tất cả đều do Lục Uy Nhiên làm, thậm chí Lục Uy Nhiên còn muốn đổ tội cho Tô Nhược Vân.


Lục Uy Nhiên thật sự muốn đổ tội nên mới nói là Tô Nhược Vân làm sao?


Sao Tô Lam cảm thấy chuyện này có liên quan đến Tô Nhược Vân nhỉ?


“Tô Lam, cô sao thế?”


“Không sao, em nghĩ đến vài chuyện thôi.”


“Tô Lam, vậy tôi không quấy rầy cô nữa, thấy cô hạnh phúc thế này, tôi thật sự vui cho cô.”


Tô Lam cúi đầu cười ngọt ngào, quả thực bây giờ cô rất hạnh phúc.


Từ Tinh Như rời đi, cô ta không nhắc đến chuyện quay trở lại làm việc với Tô Lam.


Vì lúc cô ta biết Quan Triều Viễn là chồng của Tô Lam, có lẽ đã đoán được Tô Lam sẽ không quay lại nữa.


Kết hôn với một nhân vật quan trọng như vậy, ai sẽ quay lại chứ? Huống hồ cô còn sinh một cậu con trai.


Chỉ là, nếu Tô Lam không quay lại thì có thể cuộc sống của cô ta càng khó khăn hơn.


Sau khi tiễn Từ Tinh Như đi, Tô Lam tìm Vương Vĩ.


“Quản gia Vương, tôi nghe nói Triều Viễn giam Lục Uy Nhiên ở đây, có thể đưa tôi đi gặp cô ta không?”


“Cái này… mợ chủ, mợ gặp cô ta làm gì? Đúng là cô ta bị nhốt ở đây, lúc đầu là nhốt ở tầng hầm nhưng sau đó cậu chủ sợ làm ồn đến mợ nên đưa cô ta đến căn nhà bên ngoài rồi, mợ vẫn đừng nên đi thì hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK