Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5086

Mà lúc này, Nguyễn Phương Thảo lại nhìn Chiến Lưu Thành một cái với vẻ mặt ngượng ngùng và vô cùng kiên quyết.

Cô đã thích anh ta không chỉ ba năm, vì vậy đợi khi cô lên tiếng lần nữa, thì giọng điệu đã trở nên vô cùng kiên quyết: “Tôi biết, có lẽ có một số chuyện người khác không hề có cách nào hiểu được, nhưng chỉ cần trong lòng tôi hiểu rõ rằng, rốt cuộc thì chuyện thích anh ấy đối với tôi mà nói thì có ý nghĩa là gì.”

Nguyên Phương Thảo vừa nói câu này, vừa quay đầu lại nhìn về phía Chiến Lưu Thành.

Dù gương mặt của anh ta vấn thờ ơ như mọi khi, nhưng điều này không hề dập tắt được trái tim rực lửa cháy hừng hực của Nguyên Phương Thảo: “Tô Lam, cho dù chị nghe thấy hay nhìn thấy điều gì, chị cũng không cần phải nói cho tôi biết.”

“Bởi vì chỉ cân là chuyện không tốt đối với anh ấy, tôi đều không nhìn thấy không nghe thấy gì hết!”

Sau khi nói xong câu này, Nguyễn Phường Thảo liền xoay người trực tiếp đi thắng đến bên cạnh Chiến Lưu Thành, kéo cửa xe ra rồi ngồi lên xe luôn.

Sau khi thắt dây an toàn xong, lúc này cô ta mới ngẩng đầu nhìn Chiến Lưu Thành đang đứng bên ngoài xe, trên mặt nở nụ cười vô cùng ngọt ngào: “Bây giờ chúng ta có thể đi được chưa anh?”

Chiến Lưu Thành ngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía Tô Lam, sau đó nở nụ cười sâu xa, quay người bước vào trong xe.

Tô Lam đứng yên tại chỗ nhìn chiếc siêu xe đó chạy đi chỉ còn lại khói bụi, nhất thời cau chặt lông mày lại.

Có một câu châm ngôn đó là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.

Thực ra rất có thể là trong lòng Nguyễn Phương Thảo đều hiểu rõ tất cả mọi thứ, chẳng qua cô ấy luôn muốn giữ lấy sự ảo tưởng về tình yêu này của mình, muốn bản thân được sống hạnh phúc hơn mà thôi!

Nếu cô ấy thực sự muốn chịu đựng tất cả sự tổn thương mà thứ tình yêu đầy ảo tưởng này đem đến, vậy thì cô cũng không cần thiết phải cố gắng đánh thức một người đang giả vờ ngủ say, dù sao thì người đang giả vờ ngủ thì có gọi như thế nào cũng sẽ không tỉnh lại được đâu.

Mấy ngày nay bởi vì lo lắng cho chuyện của Nguyễn Phương Thảo, Tô Lam vân luôn lo lắng buồn bực trong lòng, đến cả buổi tối cũng ngủ không ngon giấc nổi.

Dù sao thì cho dù là về công hay là về tư, cô cũng đều không hi vọng Nguyễn Phương Thảo xảy ra chuyện gì > cả.

Thêm việc Đại Mộng Vô Song 2′ một tháng nữa sẽ quay hoàn tất.

Trong khoảng thời gian này, cô đương nhiên cũng không muốn bên đoàn làm phim xảy ra bất kì chuyện ngoài ý muốn nào.

Sáng ngày hôm nay, Tô Lam đã bị Quan Triều Viễn hôn tới tỉnh lại.

hUiN s4 Tô Lam mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện rằng toàn bộ cơ thể của mình đang được Quan Triều Viễn ôm vào trong lòng.

Nhiệt độ trên người anh nóng tới mức khiến hai má cô nóng bừng, những thay đổi trên cơ thể cũng khiến cô nhạy cảm nhận ra được.

“Làm cái gì đấy? Mới sáng sớm ngày ra đã muốn giở trò lưu manh rồi à?”

Cho dù hai người đã kết hôn nhiều năm như vậy rồi, thậm chí đến cả con cũng đã sinh mấy đứa.

Nhưng khi Tô Lam đối mặt với chuyện này thì vân không nhịn được mà cảm thấy có hơi xấu hổ.

Quan Triều Viễn yêu vô cùng cái biểu hiện đã thích còn ngại như thiếu nữ của GÓI Anh cúi đầu và hôn lên trán Tô Lam một cái: “Gần đây em đều bận bịu với chuyện công việc, lạnh nhạt với chông của em lâu như vậy, em không phát hiện ra sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK