Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4625

Nhân viên chỉ cười, bắt đầu kiểm tra cho cô. Thấy Nguyễn Bảo Lan giả vờ không quen mình, Thẩm Tư Huy càng căm tức: “Nguyễn Bảo Lan, em đừng tưởng rằng sang Mỹ thì có thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi! Cho dù em quay lại, tôi cũng sẽ không ly hôn với em đâu. Chúng ta cứ chờ mà xeml”

Nguyễn Bảo Lan đầu đầy hắc tuyến, chỉ hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.

“Cô có chắc là không chào tạm biệt anh ấy không? Hình như anh ấy là chồng cô mà.” Nhân viên kiểm tra xong rồi nhìn cô: “Còn nửa tiếng nữa mới đăng ký lên máy bay. Các cô còn thời gian.”

Thấy nhân viên nói vậy, Nguyễn Bảo Lan chỉ cảm giác mất hết mặt mũi. Cô căn răng xoay người đi tới lối ra. Thẩm Tư Huy vốn còn đang phát giận, thấy Nguyễn Bảo Lan đi tới gần mình thì mắt sáng lên. Khuôn mặt Nguyễn Bảo Lan đỏ bừng vì tức giận, trông vô cùng xinh đẹp. Lần đầu tiên Thẩm Tư Huy cảm thấy cô xinh đẹp hơn trước kia rất nhiều. Anh ta thà thấy cô tức giận chứ không muốn thấy cô chết lặng đối mặt với mình không nói một lời.

Anh ta vốn tưởng rằng Nguyễn Bảo Lan sẽ nói lời cảm động hay vui vẻ với mình, nhưng ai biết cô chỉ hùng hổ đi tới mặt mình, tức giận nói: “Thẩm Tư Huy, rốt cuộc anh muốn làm gì?”

Nụ cười của Thẩm Tư Huy lập tức cứng đờ, không biết nên nói gì mới phải.

Nguyễn Bảo Lan tức giận trừng anh ta, nói như gắn từng chữ: “Anh muốn đưa tôi tới sân bay, bây giờ đã tới nơi rồi, anh có thể rời đi”

Dứt lời, Nguyễn Bảo Lan xoay người đi về phía lối kiểm tra. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của người qua đường chung quanh. Xưa nay cô luôn làm người kín tiếng, bây giờ bị vây xem cứ như nhìn quái vật, cô chỉ cảm thấy không thoải mái. Nếu có một cái lỗ trước mắt thì cô sẽ lập tức chui vào ngay.

“Nguyễn Bảo Lan!” Thẩm Tư Huy đột nhiên kêu lên. Anh ta chạy tới kéo lấy tay cô.

“Thẩm Tư Huy, anh đừng có ấu trĩ như thế được không? Anh buông tôi ra…

Ưml”

Nguyễn Bảo Lan còn định nói tiếp thì đột nhiên cảm thấy môi mình bị chặn lại. Tiếng hít thở vang lên chung quanh. Nguyễn Bảo Lan cũng hoàn hồn lại, phát hiện tên khốn Thẩm Tư Huy này lại cưỡng hôn mình ngay trước mặt mọi người! Trong lúc nhất thời, cô chỉ cảm thấy máu cả người như dồn hết l3n đỉnh đầu.

“Thẩm… Ưml” Nguyễn Bảo Lan ra sức muốn đẩy anh ta ra, nhưng cô không khỏe bằng Thẩm Tư Huy, chỉ có thể bị anh ta giam cầm trong lòng, không thể nhúc nhích.

Nếu đã không thể phản kháng, Nguyễn Bảo Lan dứt khoát dừng tay lại.

Cứng đờ đứng yên tại chỗ, mặc cho Thẩm Tư Huy muốn làm gì thì làm.

Người chung quanh thấy cảnh tượng này đều trầm trồ, thậm chí còn có người lấy di động ra quay lại. Thẩm Tư Huy thấy cô không chống cự nên càng say mê hơn, anh ta ôm chặt Nguyễn Bảo Lan tiến công, muốn được cô đáp lại. Lân đầu tiên Thẩm Tư Huy cảm thấy hôn Nguyễn Bảo Lan ở nơi công cộng lại là chuyện sung sướng đến thế. Sớm biết như vậy, anh ta không nên che giấu quan hệ của mình với Nguyễn Bảo Lan.

Cô gái trong lòng quá ngọt ngào, Thẩm Tư Huy vốn chỉ định nếm mùi một chút, nhưng đột nhiên lại nảy sinh ý nghĩ khác thường. Anh ta muốn giữ Nguyễn Bảo Lan ở lại, không cho cô sang Mỹ, không cho cô rời xa mình. Anh ta muốn chiếm lấy mỗi phút mỗi giây của cô, thậm chí nghĩ tới họ sẽ xa cách nhau nửa tháng, Thẩm Tư Huy lại khó có thể chịu đựng.

Chẳng lẽ cảm giác này chính là thích? Khiến người ta khó lòng kiềm chế, khó có thể chống cự như thế này?

Mãi tới lúc này, Thẩm Tư Huy mới phát hiện thích một người, bị một người dẫn dắt, bị một đoạn tình cảm trói thuộc bực tế không đáng sợ như mình nghĩ, thậm chí anh ta còn cảm thấy thích thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK