Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4342

Bây giờ nhớ lại, cô ấy cảm thấy chân mình vân mềm nhữn.

Nhưng lúc này, điều khiến cho Lâm Thúy Vân cảm thấy kỳ lạ đó chính là.

Lục Mặc Thâm dường như không có ý định gì chạm vào cô ấy cả.

Sau khi trở lại nhà, anh ta tắm rửa thay quần áo rồi lên giường ngủ.

Anh ta làm những việc đó từ đầu đến cuối rất lưu loát.

Thậm chí ngay cả động tác lên giường nằm cũng rất tự nhiên.

Hoàn toàn không có ý muốn bắt nạt Lâm Thúy Vân.

Nhìn anh ta như vậy, trong lòng Lâm Thúy Vân lại càng bất an hơn.

Lúc cô ấy tắm rửa sạch sẽ đi ra, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm nằm bên cạnh Lục Mặc Thâm.

Thê nhưng cô ấy phát hiện con người kia bình thường chỉ cần vừa nhìn thấy mình đã hóa thành sắc lang, sao bây giờ Lục Mặc Thâm lại có thể ngủ?

Sao anh ta có thể ngủ?

Kể từ sau lần hai người điên cuồng ba ngày ba đêm.

Thân thể Lâm Thúy Vân hơi yếu.

Lục Mặc Thâm thấy dáng vẻ đáng thương kia của cô ấy, nên đồng ý cho cô ấy nghỉ ngơi hơn nửa tháng.

Trước đó, cũng bởi vì công việc của Lục Mặc Thâm thực sự rất bận rộn nên có khi hoãn lại một hai tuần.

Cho nên tính ra, gần một tháng hai người bọn họ không có làm chuyện đó rồi.

Nếu đổi lại là trước kia, ba ngày không gặp mặt, chỉ cần thấy cô ấy là mắt Lục Mặc Thâm sáng lên ngay.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Tục ngữ nói, cách xa nhau một chút sẽ đem lại cảm xúc “mạnh” hơn trong đêm tân hôn.

Gần một tháng hai người bọn họ đã không làm gì..

Mà Lục Mặc Thâm sau khi tắm rửa xong sao vấn có thể bình tĩnh ngủ bên cạnh mình thản nhiên như vậy?

Đột nhiên Lâm Thúy Vân cảm thấy mình không biết là nên vui hay nên buồn.

Tên này đúng là giận thật rồi, tức giận đến mức không muốn nữa?

Lúc nãy ở trong phòng tắm cô ấy còn cạo sạch lông chân, xịt nước hoa, cạo lưỡi đó.

Đúng là làm việc lãng phí!

BIIUG + Lục Mặc Thâm xoay cánh tay sang.

Cô ấy còn đang định kéo cánh tay Lục Mặc Thâm, nhưng còn chưa kịp chạm vào, đã nghe thấy một giọng nói lãnh đạm ở đẳng kia: “Đi ngủ.”

Dựa vào đâu!

Lâm Thúy Vân sợ tới mức giật mình, im lặng năm bên cạnh anh ta, hoảng sợ nhắm hai mắt lại.

Người này có mắt sau lưng có đúng không?

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Mình còn chưa kịp đụng vào anh ta, anh ta đã biết mình định làm gì rồi?

Một lát sau, bên tai truyền đến tiếng thở đều của Lục Mặc Thâm.

Lúc này Lâm Thúy Vân mới chắc chắn rằng Lục Mặc Thâm không đùa giốn với cô ấy, anh ta đang ngủ thật.

Đây có khi nào là chiến tranh lạnh trong truyền thuyết không?

Chẳng lễ tên này thật sự không để ý đến cô ấy sao?

Rõ ràng lúc trước khi mình và anh ta hẹn hò, chính anh ta còn nói ghét nhất là chiến tranh lạnh!

Lâm Thúy Vân mở to mắt nhìn khoảng không gian đen như mực trước mặt, chỉ cảm thấy trái tim như bị chặn lại.

Cô ấy lặng lẽ xoay người lại nhìn mặt Lục Mặc Thâm.

Phát hiện tên này đang ngủ rất ngon.

Lâm Thúy Vân muốn giải thích với anh ta một lần nữa, nhưng lại sợ anh ta bị đánh thức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK