Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4613

“Đèn xanh hết rồi sao còn chưa đi?”

“Đúng thế! Dừng lại giữa đường là có chuyện gì vậy hả?”

Nghe tiếng oán giận của đám tài xế đằng sau, sắc mặt của Quan Triều Viễn trở nên rất khó coi. Lòng kiên nhẫn của anh đều dành hết cho Tô Lam, không dễ dàng tha thứ với người khác. Lúc này Boss Lệ đang dỗ vợ, đó là chuyện lớn ngang trời, không ai có thể quấy rầy.

Nếu chọc giận anh, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

Thấy áp suất chung quanh Quan Triều Viễn càng ngày càng thấp, Tô Lam biết nếu mình không nói gì thì không chừng anh sẽ nổi điên.

“Chồng, không bằng chúng ta về nhà trước đi, có chuyện gì về rồi hãng tính.”

Quan Triều Viễn cũng không rốt ruột.

Anh nhìn Tô Lam: “Em còn giận không?”

Giận? Tô Lam sửng sốt. Bởi vì từ đầu tới cuối, cô không phải đang giận, cô chỉ bất an mà thôi. Bởi vì cô thực sự rất coi trọng tình cảm của mình với Quan Triều Viễn, cho nên mới lo được lo mất.

“Em không giận.” Tô Lam vội giải thích.

Quan Triều Viễn lại cau mày nhìn cô: “Còn bảo không giận. Rõ ràng em đều khóc.”

“Em chỉ…” Tô Lam còn chưa dứt lời thì lại vang lên tiếng còi xe dồn dập.

Tô Lam lập tức nóng nảy: “Chồng ơi, có việc gì về nhà rồi nói được không?

Van anh đấy!”

Nhưng Quan Triều Viễn cứ như mất hết giác quan, không nghe thấy tiếng còi đăng sau, đôi mắt sâu thẳm vẫn nhìn chăm chằm Tô Lam, cứ như không nghe thấy câu trả lời của cô thì sẽ không để yên.

Thấy thái độ cố chấp của Quan Triều Viễn, Tô Lam đột nhiên không có cách: “Em đầu hàng được chưa?”

“Đầu hàng?”

Tô Lam bất đắc dĩ: “Em hứa với anh dù anh nói gì thì em cũng sẽ không giận.”

“Nói chuyện giữ lời?”

“Em thề bằng thân phận bà Quan!”

“Vậy thì anh miễn cưỡng chấp nhận Cli3 Tô Lam thở phào nhẹ nhõm, quay lại nhìn đám tài xế sắp nổi điên ở đăng sau: “Chúng ta đã về nhà được chưa?”

Quan Triều Viễn mới thản nhiên dời mắt khỏi gương chiếu hậu, sau đó khởi động xe. Mãi tới khi xe lên đường, Tô Lam mới thở phào nhẹ nhõm.

Hai người vừa trở về biệt thự thì thấy có người tới đón từ xa. Đó là Tân Tấn Tài và bà Lâm.

Tối qua Tần Tấn Tài đã tìm được phòng có mê hương trong khách sạn.

Mặc dù lúc Tần Tấn Tài đi vào, trong phòng không có một bóng người, nhưng anh ta vẫn lấy được cặn thuốc. Sau khi tìm được, anh ta lập tức trở vê chuyên chú nghiên cứu. Nếu không phải Quan Triều Viễn gọi điện kêu thì lúc này anh ta còn đang ở trong phòng nghiên cứu. Cho nên tối qua chỉ có mình Lục Anh Khoa canh chừng ngoài cửa phòng của Quan Triều Viễn mà thôi.

“Anh hai!” Tân Tấn Tài kêu lên, sau đó đi tới trước mặt anh. Thấy Tô Lam ngồi trong xe, anh ta vươn tay cười †ủm tỉm chào cô: “Chị dâu, đêm qua anh hai nhà em có phải mạnh lắm không?

Bây giờ cô có khỏe không? Cần tôi khám cho cô không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK