Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4524

Không được, không thể để anh ta nhìn thấy mình được, nếu anh ta nhìn thấy thì chắc chắn sẽ nhận ra mình mất.

Lợi dụng khi mọi người đang phân tâm, người phụ nữ mặc đồ đen đó xoay người thật nhanh rồi chạy về phía cầu thang.

“Bác sĩ Tân, anh đến rồi à?”

Bác sĩ Lư định kể lại chuyện vừa mới xảy ra thì đột nhiên hàng loạt tiếng kinh hô vang lên: “Người phụ nữ đó chạy rồi kìa!”

Lúc mọi người quay đầu lại để tiếp tục bàn tán thì mới phát hiện ra người phụ nữ vừa đứng quanh co trong đám đông đã chạy không thấy tăm hơi từ lúc nào rồi.

“Người đâu rồi? Không phải bảo vệ ở khoa bên kia nói với tôi rằng có người gây rối trật tự ở phòng cấp cứu nên nhờ †ôi qua xem xét tình hình à? Sao tôi không thấy ai vậy?”

Tần Tấn Tài đi qua thì không thấy người phụ nữ mặc đồ đen đang khóc lóc om sòm trên mặt đất đâu.

Bác sĩ Lư trả lời bằng giọng có vẻ bất đắc dĩ: “Vừa rồi chúng tôi khám toàn thân cho cô bé kia thì thấy trên người cô bé có dấu vết bị bạo lực gia đình. Tôi nói với người phụ nữ gây rối đó rằng bệnh viện sẽ báo cảnh sát nên cô ta chạy mất rồi.”

“Còn có loại chuyện như vậy nữa à?

Thế tình hình hiện giờ của cô bé đang nằm trong phòng cấp cứu thế nào rồi?

“Hay là tôi với anh vào xem luôn đi bác sĩ Tần.”

Bấy giờ, công tác cứu hộ ban đầu cho Bảo Anh cũng đã hoàn tất. Hô hấp và nhịp tim của cô bé đã được khôi phục nhưng vẫn chưa ổn định lắm, phải quan sát thêm một thời gian nữa.

Mấy cô y tá đứng bên cạnh giường, thấm ướt khăn rồi lau khuôn mặt lấm lem cho cô bé. Lúc lau xong, mấy cô y tá đó kinh ngạc đến nỗi thốt ra thành lời: “Bác sĩ Lư, bác sĩ Tần, hai anh mau qua đây đi.”

Hai người họ còn tưởng có chuyện gì xảy ra nên vội vàng chạy tới. Nhưng khi chạy đến bên giường bệnh thì họ nhìn thấy một khuôn mặt của một cô bé người lai thay cho khuôn mặt lấm lem, bẩn thỉu vừa rồi.

Nhìn kỹ hơn thì thấy tóc cô bé có màu vàng kim, đường nét trên mặt cô bé mang hơi hướng của người châu Âu.

Tần Tấn Tài nhìn khuôn mặt trắng nốn của cô bé thì cảm thấy hơi quen, hình như anh ta đã từng gặp cô bé này ở đâu rồi thì phải?

Đây chính là cô bé mà mọi người vừa nhắc đến đấy à?”

Bác sĩ Lư gật đầu: “Hiện giờ người phụ nữ kia bỏ chạy mất rồi, chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào đây?”

Thực ra ba mươi phần trăm cổ phần của bệnh viện trung tâm Thành phố Ninh Lâm này thuộc về nhà họ Tần. Tần Tấn Tài đến làm ở bệnh viện cũng chỉ là để giết thời gian mà thôi. Chính vì lí do đó mà lời nói của anh ta có sức uy hiếp ngang ngửa lời nói của viện trưởng bệnh viện.

Anh ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu cô bé vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm thì trước tiên cứ để cô bé ở lại bệnh viện quan sát thêm một thời gian nữa đã.”

EUiGoCS “Đợi cô bé tỉnh lại rồi mọi người hỏi chuyện xem thế nào, hỏi xem cô bé có nhớ phương thức liên lạc với cha mẹ không.”

“Được.”

Sau khi y tá ở phòng cấp cứu báo cảnh sát thì khoảng nửa giờ sau, cảnh sát nhân dân đã có mặt ở bệnh viện để ghi chép tình hình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK