Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4507

Nhưng cô không hề biết, chân trước bọn họ vừa vào trong bảo tàng Khoa học Công nghệ, thì ở lối rẽ ngay cửa, có một cô gái nhỏ nghiêng ngả lao vọt ra ngoài: “Dì Tô Lam, dì Tô Lam, cứu con… AI”

Cả người cô bé rất bẩn thỉu, ngay cả đầu tóc cũng rối tung lên.

Cô bé lao đến từ lối rẽ, nhưng còn chưa chạy được hai bước thì đã té ngã trên đất vì chân loạng choạng.

“Hu hu hu…”

Sau đó cô bé muốn đứng dậy, nhưng cô bé phát hiện ra tất trên đùi phải của mình đã bắt đầu đổ máu.

Vì đã đói bụng vài ngày, vốn cô bé đã không có chút sức nào, bây giờ lại thêm một cú ngã này nữa, nó càng khiến cô bé không đứng dậy được.

Ngay sau đó, bỗng nhiên từ đầu lối rẽ kia truyền đến một giọng nói vô cùng khô khan hung ác: “Con nhãi ranh, quân tạp chủng. Tao có ý tốt đưa mày đi chơi, mày còn dám chạy?”

“Xem bà có đánh gấy chân của mày không!”

Vừa nghe thấy giọng nói này, cô bé ngã trên đất như bị hoảng sợ khủng khiếp. Trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch kia như mất đi tất cả huyết sắc.

Cả người cô bé run lên, cũng không biết cô bé lấy khí lực từ đâu, lại vùng đứng dậy.

Cô bé vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một người phụ nữ mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, còn đeo khẩu trang.

Bà ta giương nanh múa vuốt chồm tới cô bé.

“AI”

Cô bé hoảng sợ hét to một tiếng, quay người bỏ chạy.

Nhưng vì chân còn bị thương, cô bé còn chưa chạy được mấy bước đã bị người phụ nữ phía sau tóm lấy áo một phen.

“Tạp chủng nhỏ, mày còn dám chạy?” Giọng nói của người phụ nữ khàn đặc mà chói tai.

Tay phải bà ta tóm mạnh một cái, hai chân cô bé xa mặt đất, treo lên giữa không trung.

Chỉ nghe một tiếng “bốp””, bà ta tiến lên quăng ra một cái tát không chút do dự.

Cái tát này khiến hai mắt cô bé trợn †o thẳng lên, hôn mê bất tỉnh.

Trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn kia sưng lên.

Cũng ngay sau đó, dường như có mấy người ở bên cạnh nhận thấy tình huống ở đây có phần không đúng. Có một số người vây lại đây hỏi: ‘Cô bé này bị sao vậy?”

Người phụ nữ mặc đồ đen trừng mắt liếc bọn họ một cái.

Sau đó người bên cạnh mới phát hiện, trên mi mắt là thứ lộ ra bên ngoài duy nhất của người phụ nữ này tràn đầy vết sẹo.

Có thể đoán ra, khuôn mặt bên dưới khẩu trang kia đáng sợ như thế nào.

Đối mặt với sự chất vấn của người qua đường, bà ta đè thấp giọng, la lên vô cùng hung dữ: “Sao nào? Tôi dạy dỗ con gái của mình thì có vấn đề gì sao?”

Thì ra là con gái của bà tal Người qua đường thong dong nhìn bà ta một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK