Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4514

Mà bọn họ không hề biết, lúc một nhà ba người vừa đi vào bảo tàng Khoa học Công nghệ, thì mấy người Tô Lam cũng vừa rời khỏi sân sau của bảo tàng Khoa học Công nghệ.

Đối với mấy thứ công nghệ cao nào, thật sự Tô Lam không thể cảm được.

Ngây người hết nửa tiếng trong bảo tàng Khoa học, cô ngáp mấy cái liên tục. Cô thật sự cố gắng để đi bên cạnh con trai mình.

Cũng may Quan Triều Viễn vô cùng hiểu biết về những thứ này, vậy nên hai cha con bọn họ rất có vẻ tình đầu ý hợp.

Sau khi đợi hai người Tô Mỹ Chỉ quay trở về, họ bèn đi ra khỏi bảo tàng Khoa học Công nghệ.

Tô Lam nhìn khu công viên màu sắc rực rỡ ở bên ngoài, cuối cùng đã lấy lại được một ít tinh thần.

“Bạn nhỏ Tử Việt, bảo tàng Khoa học Công nghệ con muốn đi nhất đã đi xong rồi, con còn muốn đi đâu nữa không?” Tô Lam đi theo sau Quan Tử Việt hỏi.

Bạn học nhỏ Quan Tử Việt lấy bản đồ từ trong túi xách ra, cẩn thận lật xem một vòng, cuối cùng cậu dừng lại ở cái trang đây màu hồng phấn kia.

Sau đó cậu không nói lời nào, đi theo bản đồ tìm đến mục tiêu.

Mãi đến lúc một nhà năm miệng bọn họ đứng trước một tòa lâu đài thủy tinh màu hồng phấn.

Trong nháy mắt, tất cả buồn ngủ của Tô Lam trở thành bừng tỉnh.

Cô ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn theo bộ dạng không do dự mà ởi về phía tòa lâu đài thủy tinh màu hồng nhạt kia của Quan Tử Việt.

Tô Lam vội vã theo sau.

Chỉ là cô còn chưa kịp đến gần, đã thấy con trai nhà mình quay đầu lại, vẻ mặt lạnh lùng: “Bà Quan, bà có thể cho con một chút không gian riêng tư không?”

Vẻ mặt của Tô Lam đen đi, đầy dấu chấm hỏi: “Cái gì?”

Ánh mắt của Quan Triều Viễn đứng bên cạnh thản nhiên, ung dung nhìn vợ của mình: “Con của em nói có thể cho nó một chút không gian riêng tư không.”

Tô Lam quay đầu nhìn về phía ông chồng nhà mình: “Tất nhiên em biết nó đã nói với em những lời đó, nhưng vấn đề là trước nay nó chưa từng thích mấy cô bé nào cải”

“Xem kỹ rồi nói, dù sao con người cũng hay thay đổi.”

Vẻ mặt Tô Lam thật sự hoang mang.

Tất nhiên cô biết con người hay thay đổi, nhưng con trai cô là thẳng nam chân chính chứ! Sao tự dưng nó thích mấy thứ hồng phấn của mấy cô bé, sao cô có thể chấp nhận ngay được?

“Nói không chừng có khi con của em đã có cô bé mình thích thôi!”

“Cái gì?”

Đợi đến lúc Tô Lam khó khăn lắm mới lấy lại được tinh thần, chuẩn bị đuổi theo, thì cậu nhóc Quan Tử Việt đã sớm chạy trốn mất hình mất dạng.

Nên cô đành đứng đợi ở cửa.

Khoảng chừng hơn mười phút sau, trước lâu đài thủy tinh xuất hiện bóng dáng của Quan Tử Việt.

Nhưng hai tay cậu nhóc trống trơn, chỉ có túi xách nhỏ sau lưng là căng lên rõ ràng.

Tô Lam tò mò đi qua, nhìn túi xách nhỏ căng phồng của cậu: “Bạn nhỏ Quan Tử Việt, mẹ có thể hỏi con một chút không. Con giấu cái gì †rong túi xách vậy?”



Chương 4515

Quan Tử Việt nhìn cô một cái, vẻ mặt lạnh lùng: “Bà Quan, bà có thể cho tôi chút không gian riêng tư không?”

Tô Lam bị trách đến không nói được câu nào.

Vào ban đêm, bạn nhỏ Quan Tử Việt đi ngủ sớm.

Tô Lam biết thói quen của cậu nhóc, cơ bản là đúng chín giờ rưỡi tối cậu lên giường, nhất định mười giờ sẽ ngủ.

Buổi tối, lúc mười giờ rưỡi, Tô Lam lạng lẽ đến trước cửa phòng Quan Tử Việt.

Sau khi nghe được một tiếng “két”

rất nhỏ, Tô Lam hệt như một đặc công, nén hô hấp, im lặng xâm nhập vào phòng của con trai mình.

Phía sau, thằng nhóc kia đang nằm ngủ im ắng trên giường.

Rõ ràng như thế là đã ngủ say.

Nương theo ngọn đèn mờ ảo ngoài hành lang, Tô Lam nhìn quanh bốn phía một vòng.

Quả nhiên, cô liếc mắt một cái là thấy được túi xách nhỏ trên tủ đầu giường.

Trong nháy mắt, cái túi xách căn phồng kia trở thành con mồi trong mắt cô.

Cô nín thở ngưng thần đi qua lục lọi bên chỗ tủ đầu giường.

Thừa dịp đứa con nhà mình còn đang ngủ say, cô ôm lấy túi xách nhỏ chạy như bay ra ngoài hành lang.

“Thằng nhãi thối này, nhỏ như vậy mà đã đòi có không gian riêng tư với mẹ?”

“Mẹ cũng không tin là mẹ không trị được conl”

Vốn là Tô Lam không để chuyện này trong lòng.

Chỉ là sau khi trở về, cô chán đến chết, bèn lên mạng tra xét một ít tư liệu.

Trước kia có một số bạn nhỏ nam được cha mẹ nuôi dưỡng như con gái, sau đó chúng sẽ bắt đầu thích những thứ của mấy cô gái nhỏ.

Ví dụ như mấy món đồ chơi gấu bông, kim cương trong suốt lấp lánh, hoặc búp bê Barbie màu hồng phấn với váy nhỏ.

Sau đó cha mẹ sẽ đúng lúc chú ý tiến hành tham gia cùng, tránh cho mấy bạn nhỏ sinh ra sự hiểu lầm với bản thân.

Tưởng tượng đến việc thằng con thẳng nam chắc chắn của mình đột nhiên bắt đầu thích mấy thứ màu hồng nhạt.

Trong lòng Tô Lam bắt đầu đánh trống.

Mãi đến khi Tô Lam cầm túi xách của bạn học nhỏ Quan Tử Việt lên, thì có cái gì đó rớt xuống. Rõ ràng cô thấy một con búp bê Barbie tóc xù màu hồng nhạt rớt ra ngoài.

Tô Lam thật sự không tin được vào hai mắt mình nữa.

Cô trực tiếp tóm lấy cái túi xách kia của cậu nhóc ra ngoài.

Không thể không nói, sở thích của con trai cô cũng liều mạng tương đương cha nó đấy.

Đừng nói gì đến đặc biệt xuất sắc, còn cả cấp bậc đặc biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK