Chương 2538
“Tại sao cậu lại đi trêu chọc anh ấy? Mau nói cho mình biết, mình sẽ giúp cậu nghĩ biện pháp”
“Mình…”
Tô Lam cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nghĩ về những gì đã xảy ra đêm qua: “Hôm qua mình đến gặp Nhan Thế Khải, nhưng lúc ấy mình đã say khướt, đi đến Diệp Sắc cùng với Tô Bích Xuân. Cuối cùng, mình lại bị Quan Triều Viễn bắt được.”
Nói đến câu cuối cùng, âm thanh của cô gần như không thể nghe rõ được.
Đôi mắt của Lâm Thúy Vân lập tức trừng lớn, cô ấy lớn giọng nói: “Trời ạ, cậu thật sự làm như vậy sao? Nếu lần sau có muốn đi thì bảo mình đưa cậu đi. Cậu đừng quên, khiêu vũ là nghề của mình. Lần sau mình lên sân khấu, sẽ lập tức làm cho cậu lóa mắt.”
“Trọng điểm không phải ở chỗ này.”
Lâm Thúy Vân cười: “Cậu cũng đừng lo lắng, hôm nay anh Quan đang ở đây, chứng tỏ chuyện của hai người vẫn có thể giải quyết.
Cậu yên tâm, nhất định mình sẽ tạo cơ hội cho cậu.”
“Lâm Thúy Vân, cậu đừng làm mấy chuyện ngu ngốc.”
Lâm Thúy Vân đảo mắt nhìn một vòng xung quanh.
Sau đó, đột nhiên cô ấy ra hi: chàng trai cao gầy ở bên phía đối diện: “Lâm Trí Mạnh, cậu vẫn không tìm được chỗ ngồi sao? Bàn mình vẫn còn chỗ trống, cậu mau lại đây”
Lâm Trí Mạnh quay đầu lại, anh ta liền nhìn thấy Tô Lam.
Anh ta cười ngượng ngùng, xoay người ngồi vào chỗ trống bên cạnh Tô Lam.
“Không ngờ hôm nay cậu lại đến đây”
Anh ta mỉm cười chào Tô Lam.
Tô Lam cũng cười, cô nói: “Mình cũng chọn học môn này của giáo sư Lục”
Đôi mắt của Lâm Trí Mạnh ngay lập tức sáng lên: “Thật không? Mình cũng vậy, giáo sư Lục giảng hay thật đấy!”
Lâm Thúy Vân không khỏi cau mày khi cô ấy nghe thấy có người nhắc đến tên Lục Mặc Thâm.
“Được rồi, được rồi, cũng đã tan học rồi.
Các cậu cũng đừng nói mấy chuyện về mấy giáo sư nữa, thật là khiến người ta cảm thấy mệt mỏi.”
Cả Lâm Trí Mạnh và Tô Lam đều bị cho một lời nói của cô ấy làm cho bật cười.
Lâm Thúy Vân quay đầu lại, nhìn lướt qua bàn bên cạnh.
Cô ấy chỉ thấy Quan Triều Viễn đang cau mày nhìn những món ăn đặt trước trước mặt mình, anh giống như chưa từng động đũa chút nào. Xem ra nam thần của mình có vẻ không ổn cho lắm.
Cuối cùng thì cô ấy cũng phải ra tay.
Lâm Thúy Vân ngẩng đầu lên nói với Lâm Trí Mạnh: “Lâm Trí Mạnh, tớ nghe nói cậu cũng là người trong hội sinh viên?”
Lâm Trí Mạnh gật đầu: “Đúng vậy, tớ là phó chủ tịch của hội sinh viên”
“0a, phó chủ tịch, vậy là sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi đúng không?” Lâm Thúy Vân lớn tiếng khen ngợi, âm thanh cũng tăng lên vài bậc.
“Vậy thì chắc cậu cũng có bạn gái rồi phải không?”
Danh Sách Chương: