Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3699

Ông ta dễ dàng dùng một câu nói để biến toàn bộ kế hoạch phía sau của Tô Lam tan thành bọt nước.

Sự đắc ý trên vẻ mặt Smith Phạm càng ngày càng rõ ràng, nếu như họ có thể thẳng phần mở màn, vậy thì bọn họ sẽ đứng ở thế bất bại.

Đến lúc đó ông ta lại mời báo chí trắng trợn đổi trắng thay đen, học sinh do ông ta dạy dỗ thắng học sinh được Lý Lương Sang dạy dỗ, ông ta sẽ có thể học thành nghề!

Khi mọi chuyện dường như sắp trở thành kết cục đã định, đột nhiên dưới đài có một tiếng nói lười biếng truyền tới: “Hiệu trưởng.

‘Vương, ông nói vậy có phải là không thỏa đáng lắm không?”

Mặc dù không có loa phóng thanh, nhưng trong hội trường yên tĩnh như thế, giọng nói vừa vang lên lại khiến mỗi người đều nghe được rõ ràng.

Hiệu trưởng Vương cực kỳ kinh ngạc nghiêng đầu qua xem.

Ông ta vô cùng bất ngờ, dù sao trong đại học Lan Ly, ông ta đại biểu cho quyền uy tuyệt đối.

Ít nhất trong mấy năm nay ông giữ chức này, vẫn chưa có người nào dám trực tiếp phủ nhận đề nghị của ông ta ngay trước mặt nhiều người như vậy.

Cho dù trước kia từng có, hiện tại người đó cũng đã không ở trong đại học Lan Ly.

Ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của hiệu trưởng Vương dời sang phía hành lang bên kia Lúc này ông ta mới phát hiện, không biết từ khi nào nơi đó đột nhiên có thêm một đoàn người.

Vừa mới thấy rõ dáng vẻ người dẫn đầu, sự phẫn nộ trên mặt hiệu trưởng Vương lập tức biến thành nụ cười nịnh nọt.

Ông ta gần như là đẩy Smith Phạm ra, chạy chậm xuống dưới đó, gọi: “Bộ trưởng Diệp!”

Hiệu trưởng Vương chạy như một làn khói tới trước mặt Diệp Tiến Quân, nói: “Sao ông lại tới đây? Ôi thật là, ông đến đây sao không bảo tôi sớm một chút, để tôi còn tiện sai người đi xếp hàng ngoài cửa trường để chào mừng ông nữa chứ!”

“Ông khách khí rồi!”

Diệp Tiến Quân chỉ thản nhiên khẽ gật đầu.

Ông ấy cúi đầu nhìn bàn tay hiệu trưởng Vương vươn ra, cũng không bắt tay, mà nói: “Tôi nghe nói chỗ các ông có hội giao lưu, cho nên tôi cố ý tới xem thử”

“Sao lại xem thử chứ? Ông đến chỉ bảo.

cho tôi vài điều tôi còn vui nữa là!”

Hiệu trưởng Vương không hề che giấu vẻ mặt nịnh nọt của mình, dù sao đường công danh sau này của ông ta đều bị Diệp Tiến Quân nằm giữ trong tay mà!

Diệp Tiến Quân nhìn lướt qua Tô Lam, bình thản nói: “Vừa nãy tôi đứng ngoài cửa nghe được một đoạn, tôi thấy cô bé đó nói cũng rất hợp lý, bởi vì sự tôn trọng phải đến từ hai phía, nếu người khác đã không tôn trọng chúng ta rồi, cho dù chúng ta là nước lễ nghi, cũng không thể bao dung đến mức không hề giữ lại ranh giới cuối cùng chứ, đúng không?”

Diệp Tiến Quân nói xong, ý vị sâu xa nhìn hiệu trưởng Vương, hỏi: “Hiệu trưởng Vương, ông thấy lời tôi nói có đúng không?”

“Đương nhiên đương nhiên, những lời ông nói quả thật là khiến tôi mở mang tâm mắt!”

Hiệu trưởng Vương chỉ nghe vậy thôi đã biết Tiến Quân đang chỉ dạy mình, trong lúc nhất thời bị dọa đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Ông ta vội vàng cười khẽ gật đầu, lời vừa nãy của Diệp Tiến Quân đã nêu ý kiến hết sức rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK