Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3606

Bên này mặc dù giai đoạn thai nghén của Tô Lam đã sớm kết thúc, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng máu me như thế, dạ dày cô vẫn không nhịn được mà sôi trào.

Tô Duy Nam cau mày nhìn cô: “Cục cưng, em ra ngoài trước đi”

Tô Lam thật sự không thể ở lại lâu hơn, cau mày gật đầu: “Vâng, vậy anh nên cẩn thận một chút”

Tô Lam vừa mới quay người bước ra cửa thì bất ngờ nghe thấy tiếng kêu đau đớn thốt lên từ sau lưng.

Cô vội vàng quay đầu nhìn lại, phát hiện Mộ Mẫn Loan lúc nãy còn ngồi trên ghế sofa, không biết từ lúc nào đã bị Tư Vũ Chiến đến bóp cổ.

Thực ra là vừa rồi Mộ Mẫn Loan định đi đến bên cạnh Tô Duy Nam, đúng lúc này, Tư Vũ Chiến lợi dụng việc Thomas không chú ý mà từ phía sau lấy ra một khẩu súng lục, túm lấy cổ Mộ Mãn Loan rồi dí khẩu súng vào thái dương cô ta.

Khẩu súng này là át chủ bài cuối cùng của Tư Vũ Chiến, vì tay trái của anh ta gần như đã trở nên tàn phế.

Giờ phút này anh ta dùng cùi chỏ tay trái quấn lấy cổ Mộ Mẫn Loan, tay phải giơ súng lên.

Họng súng đen ngòm kia đang được đặt vào thái dương cô ta, vẻ mặt của Tư Vũ Chiến trở nên vô cùng dữ tợn, hai mắt đầy tơ máu: “Tô Duy Nam, không phải mày rất lợi hại sao? Giờ người phụ nữ của mày đang năm trong tay tao đây, mày có tin là nếu mày còn dám phách lối, tao liền bản chết cô ta!

Lúc Tư Vũ Chiến nói những lời này, bởi vì cơn đau buốt từ cánh tay truyền đến mà môi anh ta bắt đầu run rẩy.

Lúc này, sắc mặt anh ta trở nên nhợt nhạt, trông giống như người bị mất sổ gạo.

Tô Duy Nam lạnh lùng nhìn anh 1a: “Gọi anh là đồ rác rưởi thì còn coi trọng anh quá! Năm năm trước đã lợi dụng phụ nữ để lật đổ tôi. Năm năm sau anh còn muốn lặp lại thủ đoạn như vậy sao?”

“Tô Duy Nam, mày bớt ra vẻ ta đây đi! Mày có chắc lần này mày trở lại thành phố Ninh Lâm không phải vì Mộ Mẫn Loan không?”

Mộ Mẫn Loan nhìn chằm chăm Tô Duy Nam, mặc dù cổ họng cô ta đã bị ép đến không thở được, cô ta vẫn cố gắng giấy giụa: “Duy Nam, mau đi đi, kệ tôi đi, anh mau đi đi”

“Mẹ nó, con điếm này, mày im ngay cho tao!”

Tư Vũ Chiến tức giận mảng, giơ khẩu súng lên đập vào trán Mộ Mẫn Loan.

Sau khi rên một tiếng, Mộ Mẫn Loan chỉ cảm thấy choáng váng đầu óc, ngay lập tức một chất lỏng màu đỏ dinh dính từ trên trán cô ta chảy xuống.

Tư Vũ Chiến xốc Mộ Mẫn Loan đang muốn ngã lên, ra vẻ cực kỳ hung ác: “Tô Duy Nam, chỉ cần hôm nay mày quỳ trước mặt tao, trả lại cổ phần của nhà họ Tư cho tao, tao sẽ cho Mộ Mẫn Loan một con đường sống, còn nết Sau tiếng hừ lạnh, anh ta tiếp tục: “Nếu mày không chịu trả lại cho tao, tao.

cũng sẽ khiến cho mày vĩnh viễn không có được người phụ nữ này, khiến cho mày hối hận cả đời!”

‘Vừa nói xong, anh ta liền lên nòng khẩu súng.

Mộ Mẫn Loan vô cùng tuyệt vọng nhìn Tô Duy Nam, nhìn thấy người đàn ông như thần trước mặt chậm rãi đi tới, cô tuyệt vọng yếu ớt lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK