Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4399

“Nếu trong quán bar gặp được người họp ý thì hắn sẽ chủ động đến bắt chuyện.”

“Được thì hắn sẽ lên lầu lấy một phòng.”

“Nếu thất bại, hắn sẽ bỏ thuốc vào đồ uống của họ.”

“Danh tiếng của hắn ở phố bar đã bốc mùi từ lâu.”

“Tôi thực sự không hiểu, Asius làm sao có thể đến tìm hắn, thật là!”

Sau khi nghe xong, cô gái nhỏ bên cạnh cũng bắt đầu nói: “Đạo diễn Phương, có một câu gọi là vật họp theo loài.”

“Tôi đoán cái tên Asius kia cũng không tốt hơn bao nhiêu!”

Khi nghe xong điều này, một nhân viên khác cũng nói: “Nhưng cô cũng đừng quên, bây giờ anh ta là nghệ sĩ của văn phòng truyền hình chúng ta. Làm sao có thể làm hại người một nhà, nói ít vài câu đii”

Cô gái lè lưỡi không nói nữa.

Tô Lam lắng nghe cuộc thảo luận của bọn họ, đầu óc cũng chuyển động nhanh hơn vài phần: “Nếu danh tiếng của A Long đã kém như vậy, theo lý thuyết thì người bị hắn làm hại cũng không ít!”

Phương Trí Thành dường như đã nhìn thấu được tính toán của Tô Lam.

Anh ấy mở miệng, dội một chậu nước lạnh xuống: “Tô Lam, tôi nghĩ cô có thể ngừng suy nghĩ được rồi!”

“Chơi đùa trong quán bar, đương nhiên phải có quy tắc.”

“Các cô gái ấy cảm thấy bị chiếm tiện nghi là một vụ bê bối, vì vậy học cũng sẽ chọn không báo cảnh sát.”

“Tốt nhất cô không nên đánh chủ ý lên người bọn họ, bối cảnh của họ rất phức tạp, không cẩn thận sẽ rước lấy họal”

Tô Lam nheo mắt, đầu ngón tay mảnh khảnh lướt nhẹ trên mép cốc nước: “Đạo diễn đã nói bối cảnh của bọn họ rất phức tạp, vậy chúng ta sẽ sử dụng phương pháp đơn giản hơn.”

Phương Trí Thành cau mày, dường như không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Tô Lam.

“Cô nói như vậy là có ý gì? Dùng phương pháp đơn giản hơn là sao?”

Tô Lam trực tiếp khoanh tay đứng lên.

Trên mặt cô lộ ra vẻ bí hiểm: “Không phải tục ngữ có câu có tiền mua tiên cũng được hay sao?”

“Nếu một vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì nó không phải là vấn đề phức tạp, đúng không?”

Khi Phương Trí Thành nghe thấy lời này, anh ấy không thể không bắt đầu xoa xoa huyệt thái dương.

“Bà cô của tôi ơi, lần trước vừa mua đám người Tô Văn Tâm đã tốn hết ba trăm triệu đồng!”

Tô Lam mím môi cười: “Nhưng chúng ta là lấy ba trăm triệu đồng đổi lấy trăm triệu đô! Chẳng lẽ ba trăm triệu này không đáng bỏ ra sao?”

Nét mặt Phương Trí Thành có chút do dự: “Nói như vậy cũng đúng…”

Tô Lam vương tay vô vai anh ấy: “Yên tâm đi, cùng lắm số tiền này sẽ trừ vào tiền hoa hồng cuối năm của tôi!”

“Nếu chúng ta không đổ máu trước, thì làm sao có thể để Asius kiếm tiền cho chúng ta sau đó, đúng không?”

Phương Trí Thành tức giận trừng mắt Tô Lam: “Tô Lam, cô có biết bây giờ tư thế của cô càng ngày càng giống ông chủ Lệt”

Mặt Tô Lam xẹt qua một nụ cười xảo quyệt: “Như vậy không tốt sao?

“Như vậy không tốt sao? Tục ngữ có câu gân mực thì đen gần đèn thì sáng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK