Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2171


Tô Lam lạnh lùng ném lại câu này rồi đứng dậy đi ra ngoài Quan Triều Viễn đứng lên đi theo, dùng ánh mắt ra hiệu tiến lên xử lý.


Tô Lam đi vào toilet, dùng nước lạnh rửa mặt, thật lâu mới khiến cho mình tỉnh táo lại.


Đêm điên cuồng hôm đó, Quan Triều Viễn mang đến cho cô quá nhiều bóng tối.


Đến mức lúc trưởng khoa Đàm vừa rồi có ý đồ tới gần cô, cô liền toàn thân run rẩy muốn Rõ ràng hôm đó Quan Triều Viễn cũng chạm vào cô như vậy, cô trừ sợ hãi ra, nhưng không có cảm giác buồn nôn đó.


Thậm chí lúc Quan Triều Viễn xuất hiện, lúc bảo cô đừng sợ, cô xém chút không khống chế nổi nhào vào trong lòng anh.


May thay, may thay anh kịp thời xuất hiện.


Thở phào nhẹ nhõm thật lâu, Tô Lam đang chuẩn bị quay người ra ngoài.


Đột nhiên sau một hơi ấm phả tới.


Có người!


“Ai?”


Tô Lam quay người lại, tiến vào một vòng tay ấm áp.


Ngẩng đầu lên, là Quan Triều Viễn.


“Anh, anh vào làm gì? Nơi này… Nơi này..”


Đây là nhà vệ sinh nữ.


Da mặt người đàn ông này có phải quá dày không?


“Tôi biết đây là nhà vệ sinh nữ” Quan Triều Viễn nhìn cô.


Dưới cổ áo bị kéo lỏng lẻo, ẩn hiện có vết tích màu đỏ tím mập mờ.


Ánh mắt tối sầm lại, giọng nói âm u: “Dáng vẻ giống hệt tiểu hồ ly, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, có phải nên giấu đi mới được không?”


Tô Lam rất bối rối, có hơi không nghe rõ: “Hả?”


“Còn nhớ rõ lần trước tôi đã nói ở bệnh viện không?”


“Câu nào?”


“Tôi nói nếu em dám gạt tôi thì có hậu quả gì..” Anh nhắc nhở.


Lỗ tai Tô Lam nháy mắt đỏ lên.


Trong toilet vang vọng giọng nói không bị trói buộc của người đàn ông đó: “Nếu nói dối một chữ thì lập tức ném em tới phòng bệnh, hung hăng…


Cô vội hoàn hồn, cố gắng bình tĩnh “Không hiểu anh đang nói gì, anh tránh ra, tôi muốn ra ngoài.”


Tô Lam không đẩy được anh, tức đến thở hổn hển.


Khóe miệng Quan Triều Viễn giật một cái, vậy mà ra tay bắt đầu mở nút áo.


Tô Lam sợ hãi: “Quan Triều Viễn, anh muốn làm gì?”


Tên khốn kiếp này, sẽ không phải muốn ở đây…


Quan Triều Viễn nở nụ cười, tháo ba cái nút áo.


Nhẹ nhàng kéo một cái, thình lình lộ ra vết thương trên vai từng bị cắn “Còn có một dấu bị mèo cào, muốn xem không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK